Hiển thị các bài đăng có nhãn Truyện tình yêu. Hiển thị tất cả bài đăng
Khi chưa bị bắt quả tang ngoại tình, đàn ông sẽ không bao giờ chịu thú nhận mọi chuyện. Họ sẽ giả vờ giận dỗi như bị oan ức lắm. Nhưng nếu một ngày bị bắt tại trận, đàn ông sẽ buông những câu nói cửa miệng phũ phàng thế này.

Rất nhiều người phụ nữ cho rằng, đàn ông khi ngoại tình về nhà vẫn cười nói líu lo, mắt sáng ngời. Khi bị vợ nghi ngờ thì bắt đầu chối quanh hoặc giả bộ giận hờn như kiểu bị oan ức lắm. Nhưng khi bắt được chồng ngoại tình, một là họ im lặng không nói lại, hai là họ thản nhiên đổ lỗi hết tội lỗi cho vợ. Nhiều quý ông thì tung ra chiêu nịnh nọt, xin lỗi để vợ bỏ qua hết mọi chuyện.

Và sau đây là những câu nói cửa miệng của đàn ông khi bị vợ phát hiện đang ngoại tình.

1. “Có thằng đàn ông nào mà không hám của lạ đâu em. Một của lạ bằng tạ của quen. Anh sẽ chấp nhận mọi quyết định mà em đưa ra. Nhưng mong em hãy cho anh một cơ hội”.

Hầu hết nhiều người đàn ông khi bị bắt gặp ngoại tình sẽ tự nhiên thốt ra những lời này để “bào chữa”. Họ đổ lỗi cho bản chất đàn ông là thích khám phá những điều mới mẻ và họ không nằm ngoài quy luật ấy.

5 câu nói “bất hủ” của đàn ông khi bị phát hiện ngoại tình
“Có thằng đàn ông nào mà không hám của lạ đâu em. Một của lạ bằng tạ của quen. Anh sẽ chấp nhận mọi quyết định mà em đưa ra. Nhưng mong em hãy cho anh một cơ hội” (Ảnh minh họa)
Họ dũng cảm chấp nhận mọi quyết định sau cuối mà người phụ nữ sẽ đưa ra. Nhưng họ vẫn cố gài lại một lời van xin cho họ một cơ hội để chỉnh đốn bản thân và làm lại từ đầu. Bởi họ biết, trong những lời đổ lỗi đầy lý do khách quan cùng nhiều thành ý chủ quan này, phụ nữ sẽ dễ dàng tha thứ cho họ.

2. “Vì em quá chu toàn, hoàn hảo. Mỗi lúc ở bên cạnh em, anh có cảm giác mình không là người đàn ông thực sự".

Có nhiều câu nói khi nghe bạn chắc chắn không thể tin được đó là lời được phát ra trực tiếp từ miệng người đàn ông bạn yêu thương. Thế nhưng, thực tế, nhiều người đàn ông vẫn thường buông ra lời trách cứ, lời đổ lỗi này với người phụ nữ của họ khi bị phát hiện ngoại tình.

Đàn ông rằng, những câu nói này khiến cho nửa kia của họ có thể bị tổn thương nghiêm trọng. Nhưng vì không bao giờ muốn nhận lỗi về mình nên họ sẵn sàng đổ lỗi cho đối phương.

Với câu nói này, họ cũng thoái thác được hết hành vi ngoại tình của mình. Chưa kể, họ còn đạt được mục đích khác: người phụ nữ nghe được câu nói này luôn cảm thấy day dứt và thường phải xem lại bản thân mình. Rồi rất có thể, họ lại tự trách cứ bản thân họ khiến chồng vô tình đi ngoại tình bên ngoài.

3. "Em hơn cô ấy nhiều thứ lắm. Nhưng em chỉ thua cô ấy ở cách chiều chồng"

Đây cũng là một câu nói cửa miệng của đàn ông hòng đổ lỗi, lấp liếm việc ngoại tình của mình. Đàn ông ngoại tình thường vừa đấm vừa xoa một cách vụng về và tàn nhẫn như vậy. Họ đánh vào bản năng làm vợ làm mẹ của người phụ nữ để thoái thác hết sai lầm của mình.

Khi nghe những câu nói này, đàn bà thường nhẹ dạ cả tin nghĩ rằng có lẽ thật sự là vậy và dễ dàng tha thứ được cho nửa kia. Đàn ông khi ấy được cả chì lẫn chài khi ngoại tình là vậy.

4. “Anh thề không bao giờ có lần sau. Thề có ngọn nến chứng giám. Anh sẽ không bao giờ nói dối em lần nữa”.

Với đàn ông, khi bị bắt quả tang ngoại tình, họ sẽ mồm 5 miệng 10 thề thốt không bao giờ sai phạm, không bao giờ dối gian vợ nữa.

Thấy người đàn ông của mình thành tâm hối cải như vậy, phụ nữ sẽ rất nhanh chóng nguôi ngoai cơn tức giận mà dễ dàng tha thứ cho sai lầm này vì nghĩ “đánh kẻ chạy đi, không ai đánh kẻ chạy lại”.

5. "Đây là lần đầu tiên và anh bị dụ dỗ chứ anh không bao giờ thế, anh không hề muốn.... ngoại tình. Với lại anh và cô ta đã kịp làm gì đâu!”.

Đây tưởng như là lời tự thú thành thật của đàn ông khi bị bắt gặp ngoại tình nhưng thực chất cũng chỉ là câu nói cãi chày cãi cối mang tính chất ngụy biện, giải thích chỉ để... giải thích mà thôi.

5 câu nói “bất hủ” của đàn ông khi bị phát hiện ngoại tình
"Đây là lần đầu tiên và anh bị dụ dỗ chứ anh không bao giờ thế, anh không hề muốn.... ngoại tình. Với lại anh và cô ta đã kịp làm gì đâu!” (Ảnh minh họa)
Chắc chắn với những anh chàng này, nếu không bị bắt tại trận thì chàng sẽ tức điên lên, thề có trời đất, thề tất cả những gì thề được. Thậm chí có thể táo bạo thề cả đi ra đường xe đụng chết, không được vu oan cho người quang minh chính đại như chàng. Có lúc, anh ta còn bảo với bạn: “Anh nhìn thấy gái đã ghê rồi” hay “Có cho tiền, anh cũng chẳng thèm nữa là...”.

Với những anh chàng trăng hoa nói dối tài tình này, nếu có bắt tại trận mà họ chưa kịp làm ăn gì thì họ vẫn chối đây đẩy: “Cô gái ấy chỉ là bạn!”.

Phụ nữ khi nghe những câu nói này, dù biết đàn ông chỉ đang nói dối. Song vì hai chữ “tổ ấm” - “vợ chồng”, họ có thể vẫn nghĩ lại mà bỏ qua.
Tin tưởng vào mối tình ngây thơ được vun đắp từ năm 17 tuổi đến khi người yêu cao chạy xa bay đến một đất nước sang giàu, tôi vẫn còn bàng hoàng không tin mình bị phản bội...

17 tuổi, phát hiện mình là thằng con trai… không bình thường sau nụ hôn đầu với cô bạn gái cùng lớp, tôi đã hoảng sợ vô cùng… Nụ hôn đầu với một thằng con trai mới lớn đáng lẽ sẽ phấn khích đến phát điên lên, đằng này tôi cứ… trơ ra và chẳng cảm nhận được chút cảm giác yêu thương nào. Cô bạn gái ấy đã hỏi một câu “bạn có phải là con trai không, sao hôn cứ cứng đờ như vậy?” rồi cô ấy tự động rời xa tôi. Đêm về suy nghĩ, tại sao hôn con gái tôi không run rẩy mà khi gần Phương, cậu bạn gần nhà chơi với nhau từ nhỏ, tôi lại luôn hồi hộp, để ý từng cử chỉ và nhìn mãi vào môi của bạn. Lẽ nào tôi…

Từ ngày có suy nghĩ đó, mỗi khi cùng học bài hay có dịp gần nhau, tim tôi luôn loạn nhịp. Tôi không khỏi bủn rủn tay chân khi Phương vô tình chạm vào mình. Có lúc tôi phải kìm chế đến ngạt thở cái cảm giác muốn ôm Phương, hôn Phương… Suy nghĩ tội lỗi đó cứ dằn vặt tôi đến một ngày tôi chịu không xiết nữa. Một tối, Phương ôm đồ qua học cùng tôi và bảo ngủ lại vì ở nhà có bà con lên thăm, ồn quá cậu không thích về. Tôi vừa mừng vừa lo, mừng vì sẽ có cơ hội gần gũi cậu lâu hơn, lo vì ngộ nhỡ bản thân không kìm chế được tình cảm, làm gì quá đà thì mất bạn. Tối đó đi ngủ, tôi đặt gối ôm ở giữa, viện cớ hay gác lung tung, sợ bạn ngủ không được. Phương không nói gì, quay qua… ôm tôi và chủ động hôn tôi! Khoảnh khắc đó tôi như người chết rồi, tay chân không còn chút sức sống, đầu óc quay cuồng, tự hỏi Phương cũng như mình? Phương thích mình như tình cảm của một thằng con trai thích một đứa con gái? Phương chủ động ôm hôn mình, vậy mình nên đáp lại?

Sau đêm đó, dù không nói lời yêu nhưng đi đâu tôi và Phương cũng như hình với bóng. Ba mẹ, bạn bè đều chỉ nghĩ chúng tôi thân nhau từ nhỏ nên trước giờ vẫn không thay đổi nên chẳng ai để ý điều gì lạ lùng. Những lúc chỉ có 2 đứa, tôi và Phương đều cảm thấy rất hạnh phúc. Những cái vuốt ve, chạm má, hôn môi khiến cho cuộc sống chúng tôi đẹp vô cùng. Tôi hứa sau khi tốt nghiệp đại học sẽ nói chuyện với ba mẹ, dù có bị ngăn cấm cũng sẽ quyết chung sống với Phương. Tôi hứa, với tư cách là một người chồng, sẽ chăm lo cho Phương thật tốt, đảm bảo một cuộc sống đủ đầy cho cả hai… Phương chỉ cần tin và chờ đợi tôi…

Đau khổ vì bị người đồng tính phản bội
Gặp ngay đúng lúc thi cuối kỳ, tôi còn 3 môn phải thi cho xong nên không thể quay về quê tìm Phương liền được. (ảnh minh họa)
Tình yêu của chúng tôi đi được đến năm 3 đại học với biết bao dự tính và mơ ước tốt đẹp. Vậy mà nào ngờ Phương có toan tính khác. Lên Sài Gòn học, 2 chúng tôi cũng ở cùng nhau một phòng trọ gần trường của Phương, dẫu tôi đi học hơi xa nhưng cũng chẳng quan trọng, miễn cái gì tốt cho Phương là được. Hằng ngày cả 2 đều đến lớp, tối về siêng thì nấu vội bữa cơm rồi cùng ngồi ăn, kể chuyện hôm đó trong vui vẻ, thi thoảng cũng ra ngoài ăn tối thật lãng mạn. Gia đình ở quê khá giả nên 2 đứa không phải đi làm thêm hay chi tiêu dè sẻn gì cho lắm. Cuộc sống thật yên bình, chỉ chờ ngày ra trường là giải quyết việc tình cảm của cả hai để có một cái kết như mong đợi. Vậy mà một hôm về nhà, chẳng thấy Phương đâu, trên bàn vẻn vẹn tờ giấy bảo có việc gấp nên về quê. Gọi điện thoại Phương tắt máy, gọi về quê không ai nghe…

Gặp ngay đúng lúc thi cuối kỳ, tôi còn 3 môn phải thi cho xong nên không thể quay về quê tìm Phương liền được. Sau 2 ngày thi, tôi quầy quả đón xe về thẳng nhà Phương, định bụng dù không biết có chuyện gì, dù trời có sập xuống cũng sẽ đứng ra hứng, giải quyết cho Phương được nhẹ lòng. Nóng lòng hơn, nhận cơ hội này thưa chuyện với hai bên gia đình để có thể yên tâm giữ Phương bên cạnh. Mẹ Phương nhìn tôi với gương mặt lạnh băng và báo tin Phương đi Canada rồi, đừng tìm hay cố liên lạc làm gì! Bà còn bảo đã biết chuyện của hai đứa, không thể chấp nhận nên đã bắt Phương phải đi. Đáng nói hơn, Phương đi với tờ giấy kết hôn cùng một cô gái con của bạn mẹ Phương. Thủ tục giấy tờ đăng ký kết hôn và giấy bảo lãnh đã làm từ cách đó hai năm. Phương cũng đồng ý đi, không hề phản đối khi mẹ mình sắp đặt như vậy. Phương sẽ sống với cô gái đó với danh phận là chồng, sẽ có một cuộc đời khác, bình thường, sung túc, chứ không phải cuộc sống lệch lạc với một gã đàn ông như tôi!

Nhục nhã vì bị phản bội quá nhẫn tâm. 2 năm qua, mọi chuyện Phương và mẹ đã âm thầm bàn tính, giải quyết đâu vào đấy nhưng tuyệt nhiê Phương không hé răng nửa lời. Khốn khổ hơn, Phương không hề tỏ thái độ chán ghét để tôi hiểu rằng tình yêu của mình là dối trá. Phương không hề nói sẽ rời xa tôi, rằng sống với tôi là tội lỗi… Phương cứ bình thường như không, sống dối trá ngày qua ngày để rồi rời bỏ tôi một cách phũ phàng nhất. Cay đắng, tôi về nhà ba mẹ nằm liệt giường cả tháng, ôm nỗi đau tình, hận bản thân ngu muội đã vun đắp tình yêu với một người mình tôn thờ suốt hơn bốn năm qua… Giờ đây tôi còn có thể yêu ai với trái tim tổn thương nặng nề này đây? Làm sao tôi có thể tin vào việc tình yêu giữa người cùng giới là có thật mà không nghi ngại một ngày nào đó lại bị phản bội? Làm sao có thể nghĩ rằng mình là một kẻ bình thường không phải mang trong mình thứ tình cảm bệnh hoạn bị xã hội, gia đình chê cười?

Có phải ngay từ nụ hôn đầu năm 17 tuổi, từ cái ôm đầu mà Phương trao cho tôi chỉ là sự bột phát nhất thời của tuổi trẻ chứ không phải là thứ tình yêu mà người ta vẫn hay nói? Nếu yêu tôi, sao Phương có thề nhẫn tâm dối trá và phản bội tôi gần ấy năm và bật vô âm tính như vậy?
Người con gái thứ nhất đến với tôi thật nhẹ nhàng và tôi cũng có cảm giác thích thú, hưng phấn vô cùng.

Chưa bao giờ tôi thấy được cảm giác lạ như thế sau 5 năm vợ chồng chung sống bên nhau. Người phụ nữ ấy thật đẹp, gợi cảm và luôn chiều theo ý muốn của tôi, cho tôi cảm giác thoải mái mà ở bên vợ tôi không hề có được.

Đúng là, sau 5 năm chỉ biết một vợ một chồng, đây là lần đầu tiên tôi được ‘thả rông’. Thế nên không thể tránh được cảm giác thoải mái tự do. Đó là cảm giác thư thái vô cùng, tôi cũng không còn bị những câu hỏi tra khảo của vợ nữa, cũng không bao giờ miễn cưỡng yêu vợ giống như trách nhiệm vậy.

Người con gái đó thường xuyên được tôi đi mua quà, đưa đón và dành tặng cho những lời ngon ngọt và cử chỉ quan tâm ngọt ngào nhất. Tôi cũng yêu cô gái ấy vô cùng. Nhưng được một thời gian, tôi cảm thấy, cô gái này hay moi tiền của tôi, chỉ tính chuyện quà cáp này kia đã tốn kha khá. Với lại, chuyện quà cáp chỉ là một chuyện nhưng chuyện cô ta thường xuyên tìm cớ này, cớ kia để moi tiền của tôi, tôi cảm thấy chắc chắn người phụ nữ này có vấn đề.

Sau này tôi hiểu, cô ta đã có bạn trai nhưng chỉ cặp kè với tôi để moi tiền mà thôi. Bây giờ, tôi đã cảm thấy chán người phụ nữ ấy. Tôi quay về bên vợ con.

Trả giá đắc từ mối tình vụng trộm
Bây giờ, nhìn khuôn mặt gầy xơ xác của vợ, tôi càng thấy thương vợ hơn. Tôi coi như không biết chuyện gì xảy ra. (ảnh minh họa)
Nhưng không hiểu sao, sự lạnh lùng của vợ làm tôi cảm thấy sợ hãi và càng ngày tôi càng không muốn ở bên cạnh vợ. Tôi tiếp tục lao vào những cuộc tình sai trái. Tôi yêu người phụ nữ khác, cũng chỉ là để thỏa mãn thú vui thể xác. Người phụ nữ đó cũng nói yêu tôi, chiều tôi. Sau mỗi lần gọi điện về nói dối vợ là tôi lại đang say sưa bên người tình. Về tới nhà, tôi lại được vợ tiếp đón nhiệt tình bằng những bữa cơm và sự chăm sóc ân cần. Chỉ là chuyện chăn gối, vợ không màng tới. Vợ luôn nằm quay lưng vào góc tường và ngủ từ khi nào tôi cũng không hay biết. Tôi có cố tình làm lớn tiếng thì vợ cũng không đả động gì.

Mỗi ngày đều trôi qua như vậy. Vợ tôi không hỏi han gì, còn tôi thì mải mê tối ngày với những cuộc tình vụng trộm. Cho tới một ngày khi về nhà, trong đêm tỉnh dậy, tôi phát hiện ra vợ mình đặt trên bàn những bức ảnh cô ấy chụp được với hai người con gái vụng trộm của tôi. Tôi bàng hoàng. Tất cả sự thật này vợ tôi đều biết.

Vậy mà trước giờ tôi luôn coi thường cô ấy, tôi nghĩ cô ấy là người phụ nữ kém cỏi, đần độn, chỉ biết nấu cơm, giặt quần áo. Thì ra là, chuyện nội trợ đã khiến cô ấy không còn thời gian chăn gối bên chồng được thoải mái nữa, thế nên, khi cô ấy đang lơ là thì tôi lại tìm vui bên người đàn bà khác. Kết cục là, cô ấy đau khổ tột cùng khi bị chồng lừa dối. Chắc là cô ấy đau lắm, mệt mỏi lắm khi có một người chồng như tôi.

Bây giờ, nhìn khuôn mặt gầy xơ xác của vợ, tôi càng thấy thương vợ hơn. Tôi coi như không biết chuyện gì xảy ra. Tôi cố nhịn, cố kìm nén lòng thương với vợ mà tìm cách từ bỏ tình vụng trộm, quay lại bên vợ. Tôi tặng hoa vợ, đưa vợ đi ăn, rồi tặng vợ những món quà đắt tiền. Vợ tôi cảm thấy vui hẳn, phấn khởi hẳn. Có lẽ, vợ cũng cảm nhận được sự hối cải của tôi. Hi vọng, thời gian sẽ làm vết thương lòng của vợ tôi lành lại và sẽ tha thứ cho lỗi lầm của tôi.
Cũng có thể, vì sống trong cái nghèo quen rồi nên với tôi, chuyện hai vợ chồng đi làm, lương ba cọc, ba đồng, có gắng tích cóp từng tí một không là gì.

Với người khác, có thể họ sẽ chẳng yên tâm, chẳng bằng lòng với thứ mình đang có. Còn tôi thì, tôi cảm thấy, đó là cuộc sống mà mình phải trải qua nên không nên đòi hỏi thêm nhiều.

Ban đầu, tôi cảm thấy có chút buồn và chạnh lòng vì chồng mình không giàu như chồng bạn bè. Nhiều người học cùng tôi, ra trường, có công việc tốt và lấy chồng giàu có. Mỗi lần đi chơi, gặp gỡ bạn bè hay tụ tập, tôi thấy họ thực sự là những người sang trọng, còn bản thân tôi thì bé nhỏ và kém cỏi. Khi người ta có ô tô thì tôi chỉ đi xe máy, thậm chí chả có xe đẹp. Chỉ đi cái xe cũ kĩ mà bố mẹ tôi để lại cho tôi làm phương tiện đi làm từ ngày tôi lấy chồng. Nói gì thì nói, nhìn bạn bè như thế, ai chẳng buồn.

Nhưng đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài. Sau này tôi mới biết, trong số 4 cô bạn giàu có mà họ luôn tự khoe mẽ ấy thì có tới 2 cô phải sống cảnh ly thân với chồng. Còn lại cũng chẳng hạnh phúc gì cho lắm, vì có chăng cũng chỉ là chuyện họ phải gồng mình lên giữ chồng mà thôi. Vì, chồng họ giàu có, có nhiều tiền nên thường tìm cách tiêu xài số tiền ấy cho thỏa đáng. Và một trong những cách đó là, họ tìm đến những người con gái khác, cặp kè, mua sắm, cho họ thứ này, thứ kia, quà cáp sang trọng. Trong khi vợ mình ở nhà, họ chẳng được một lời yêu thương.

Hạnh phúc vì lấy chồng nghèo
Cô bạn rất thân của tôi, ngày lấy chồng, cô ấy thật sự hạnh phúc! Vì tình yêu 4 năm có lẻ mặn nồng, không một điều tiếng gì. (ảnh minh họa)
Có lần, tôi ca thán về cuộc sống của chồng mình vì vợ chồng tôi phải đi thuê nhà, sống trong căn phòng nhỏ, còn họ thì có cuộc sống giàu sang, nhà cao cửa rộng. Cô bạn tôi thở dài ngao ngán, bảo: “Nhìn thì vậy nhưng không sướng đâu bà ạ. Cứ phải gồng mình lên để giữ chồng, gồng mình lên chứng tỏ mình được chồng yêu chứ chồng tôi đi tối ngày. Công việc kiếm được tiền nhưng anh ấy lại lấy lí do tiếp khách thường xuyên, đi đêm về hôm, lúc nào cũng bận việc. Vợ con thì có khi cả ngày không thấy mặt. Sáng mò đi, tôi về khuya, sáng lại dậy sớm, có khi chẳng biết chồng mình mặc gì, ăn gì…”. Nói như vậy thì họ cũng chẳng sung sướng gì.

Có người còn bảo, vợ chồng ly thân, không ngủ chung giường từ lâu lắm rồi nhưng cứ cố tỏ ra hạnh phúc, giữ cái gia đình ấy, căn bản vì còn con cái. Bảo là, ngày trước chưa có nhiều tiền thì vợ chồng chưa đến nỗi, bây giờ có tiền cái, chồng khác nhau.

Cô bạn rất thân của tôi, ngày lấy chồng, cô ấy thật sự hạnh phúc! Vì tình yêu 4 năm có lẻ mặn nồng, không một điều tiếng gì. Nhưng cuộc sống phức tạp, người chồng đi làm và kiếm được nhiều tiền. Anh ta còn được thăng chức nhờ khả năng khéo ăn, khéo nói của mình, còn được sếp trọng dụng. Thế là đùng một cái, anh ta trở thành người có vai vế, có tiền mua ô tô và tậu nhà. Và người vợ của anh ta, người mà anh ta yêu thương không phân biệt giàu nghèo bỗng ra rìa. Trước giờ, anh ấy luôn nói, lấy vợ không quan trọng giàu nghèo vì hoàn cảnh của cô bạn tôi nghèo, lại là người nông thôn, còn anh ta người thành phố. Nhưng rồi, mọi chuyện lại trở thành như vậy.

Sau khi giàu có, anh ta trắng trợn ngoại tình. Khi bị vợ phát hiện, anh ta cũng dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra. Chỉ nói là, đàn ông ai cũng thế, có tí thú vui thì đành phải vậy thôi, vợ con nên chấp nhận. Ừ thì chấp nhận, cô ấy đã phải chấp nhận chuyện này, nhưng rồi người chồng cứ như vậy, cứ ngoại tình rồi lại khiến cô bồ mang bầu. Lúc này, cô bạn tôi mới làm lớn chuyện thì bị anh chồng hắt hủi, đòi li dị.

Đó là kết cục cuối cùng của những kẻ có tiền. Hôn nhân vì tình yêu, hứa hẹn đủ điều, yêu thương trân trọng nhau nhưng cuối cùng thì lại bị hắt hủi như vậy. Tình yêu của người có tiền khác với lúc họ không có tiền, nương tựa vào nhau mà sống.

Vì thế, tôi đã rút ra bài học, nghĩ lại cuộc đời mình mà thấy, tôi thực sự hạnh phúc. Dù ít tiền, cũng cố gắng gom góp từng tí một nhưng chồng tôi chẳng bao giờ ham hố chơi bời, ra ngoài tụ tập bạn bè, nhậu nhẹt. Anh lúc nào cũng yêu chiều tôi. Không có những món quà đắt tiền, không có những lọ nước hoa xịn, chỉ là những món ăn ngon hay là bộ quần áo ngủ bình thường, nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc vì điều đó. Chồng tôi cũng sẽ không bao giờ vì giàu có mà khinh vợ nghèo.

Ban đầu, tôi có chút chạnh lòng khi thấy anh nghèo, còn bạn bè tôi thì ai cũng lấy chồng giàu. Nhưng nhìn vào những tấm gương ấy, tôi thấy mình thực sự may mắn. Ít ra, chồng tôi yêu thương tôi thật lòng. Nếu mà có tiền sung sướng vật chất nhưng lại không được chồng yêu thì còn thảm hại hơn nhiều. Chưa có được thì người ta mong ước, chứ có được rồi thì họ sẽ cảm thấy chán nản vì có tiền cũng vẫn cô đơn!

Tất nhiên, không phải gia đình nào giàu có cũng vậy, nhưng mà, lấy chồng nghèo tôi còn cảm thấy được yêu thương. Như thế là quá đủ với một người phụ nữ. Chẳng có gì là hoàn mĩ cả, con người ta luôn cần sự hoàn mĩ, cần có cả tiền sự yêu chiều, nhưng điều đó thực sự khó. Nên phải chấp nhận với cuộc sống hiện tại và phải hiểu là, điều đáng trân trọng nhất là tình yêu!
Em tham lam lắm, dù đang bên anh nhưng nỗi nhớ vẫn cứ trở nên bất tận. Điều đó chỉ có thể là tình yêu thôi. Em yêu anh hơn chính bản thân em.

Em tin rằng chúng ta gặp nhau và yêu nhau là sự sắp đặt của số phận, định mệnh đã buộc chúng ta vào với nhau vì thế em giữ anh bên em bằng chính trái tim và sự chân thành của mình. Em cho tình yêu của anh đôi cánh tự do, anh có thể làm những gì mình muốn nhưng mong anh đừng bội phản em, bội phản định mệnh.

Nếu được chọn lại em sẽ vẫn chọn anh.

Anh là nơi dựa dẫm cho những ngả nghiêng của em, anh bẻ gãy lo lắng, san bớt mỏi mệt, nhẹ nhàng tháo gỡ những rối xoắn thắt bện trong tâm hồn em khiến những tiếng nấc nghẹn nơi em vừa vang lên đã rơi tõm chìm nghỉm. Bên anh em thực sự cảm thấy bình yên.

Nếu được chọn lại em sẽ vẫn chọn anh.

Nếu được chọn lại, em sẽ vẫn yêu anh


Chỉ có anh mới chấp nhận những khuyết điểm nơi em. Anh luôn khen em xinh đẹp mặc dù em biết chẳng phải thế.

Chỉ có anh mới kể cho em mọi chuyện về cuộc sống của mình, không giấu giếm, không dối lừa.

Chỉ có anh mới luôn nhận ra em đang buồn qua vài tin nhắn dù ta cách xa nhau hàng nghìn cây số.

Ta xa nhau quá, nhiều khi nhớ anh em thả buông nước mắt tự do rồi bỗng vỡ òa thành nức nở. Anh ủi an em bằng những tin nhắn đầy yêu thương. Em muốn nói chuyện với anh mãi thôi nhưng anh lo cho sức khỏe em, anh giục em ngủ sớm và không quên chúc em ngủ ngon. Dù chẳng có anh gần bên nhưng tình yêu anh dành cho em cũng đủ để em thêm vững lòng.

Nếu được chọn lại em vẫn chọn anh.

Nhiều khi em tin chẳng tin vào chính mình nhưng lại đặt niềm tin tuyệt đối nơi anh. Anh khiến em tin vào một tình yêu mãi mãi dù chẳng hứa hẹn điều gì.

Em tham lam lắm, dù đang bên anh nhưng nỗi nhớ vẫn cứ trở nên bất tận. Điều đó chỉ có thể là tình yêu thôi. Em yêu anh hơn chính bản thân em.

Em đã sáng suốt chọn cho mình một con đường giữa muôn vàn lối đi của cuộc sống. Con đường có anh cùng sánh đôi, cùng anh đi qua biết bao cung bậc cảm xúc. Hạnh phúc, đau khổ, buồn lòng, ấm áp, tin yêu. Chỉ có bên anh xúc cảm trong em mới có thể đủ đầy và tinh khôi nhất.

Nếu được chọn lại em sẽ vẫn chọn anh.

Vì giữa ồn ào cuộc sống em thấy bình yên khi bên anh.

Em yêu anh, mãi mãi.
8 năm qua anh ta vờ là người chồng tử tế nhưng thực ra chỉ 2 năm sau ngày cưới đã ngoại tình.

Cuộc đời tôi trước khi lấy chồng là chuỗi ngày tháng hạnh phúc. Nhưng kể từ khi lấy chồng đến giờ, phần lớn điều mà tôi gặp đều là bi kịch. Và giờ đây, những tưởng qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai thì cuối cùng tôi lại còn phải đứng trước sự lựa chọn quan trọng nhất cuộc đời khi biết chồng phản bội.

Tôi năm nay 33 tuổi. Tôi lấy vợ từ năm 25 tuổi và cho tới giờ tôi mới được biết niềm hạnh phúc được làm mẹ là như thế nào. Tôi và chồng yêu nhau từ thời sinh viên. Tình yêu khá êm đềm. Yêu nhau, ra trường 2 năm thì cưới, gia đình hai bên đều ủng hộ, quý mến, không có gì phải suy nghĩ. Nhưng khốn khổ thay hôn nhân của tôi lại thành bi kịch khi tôi muộn con.

Chồng tôi rất yêu tôi nhưng tới năm thứ 5 tôi không thể có con thì anh cũng bắt đầu gắt gỏng. Tôi hiểu cho anh vì anh bị áp lực quá lớn từ gia đình. Nói là gắt gỏng là anh nóng nảy hơn bình thường chứ chưa bao giờ chồng tôi mắng mỏ hay chửi bới gì tôi. Tôi được chồng yêu nhưng với gia đình chồng thì tôi khổ vô cùng.

Bố mẹ chồng từ quý mến tôi nhưng khi quá lâu tôi không thể có con khiến các cụ giận ghê lắm. Mẹ chồng tôi thường đay nghiến: “Nhà này vô phúc mới vớ phải con cá rô đực” khiến tim tôi như có ai sát muối. Cũng may nhờ có chồng tôi luôn ở bên động viên, che chở cho tôi mà tôi cố gắng sống được ở nhà chồng.

Đớn đau khi chồng ngoại tình
Bao năm qua tôi luôn nghĩ chồng là người đàn ông tuyệt vời khi bảo vệ tôi dù tôi hiếm muộn đường con cái. Nhưng thực tế không phải vậy, anh ta đã ngoại tình quá lâu rồi (Ảnh minh họa)
Tôi cũng đã từng đề nghị chồng tôi rằng nếu anh cảm thấy mệt mỏi quá thì anh cứ ly hôn và tìm hạnh phúc khác. Tôi không muốn vì tôi mà anh phải khổ nhưng anh nói không bao giờ làm thế. Tôi cảm thấy mình may mắn vô cùng khi có được người chồng như anh và cố gắng chạy chữa bệnh tình.

Và rồ may mắn đã đến với tôi. Tôi đã có bầu. Hiện tại, tôi đã có thai được 3 tháng rồi. Đó là niềm hạnh phúc lớn nhất đời của tôi. Tôi đã thấy dấu hiệu của bản thân mình khác đi nhưng vì muốn chắc chắn nên tôi phải đợi tới khi chắc chắn hoàn toàn tôi mới dám thông báo cho anh. Nhưng tôi đâu ngờ cuộc đời lại tiếp tục thử thách tôi khi nghe tôi thông báo có thai, chồng tôi chồng tôi thú nhận đang có con với người đàn bà khác.

Người đàn bà đó vừa mới sinh con cho chồng tôi được hơn 2 tháng nay mà thôi. Điều khiến tôi sốc không phải là vì chồng tôi kiếm một đứa con bên ngoài mà là quãng thời gian họ quen nhau. Thực sự nếu như chồng tôi nói chuyện muốn xin một đứa con bên ngoài thì tôi cũng không giận anh vì lúc đó tôi không thể sinh con cho chồng. Nhưng không, trong khi chồng tôi lúc nào cũng tỏ ra yêu vợ, ở bên vợ thì anh lại ngoại tình với người phụ nữ đó quá lâu rồi.

Đớn đau khi chồng ngoại tình
Nếu nghĩ cho mình thì tôi không muốn níu kéo vì người đàn ông này đã phản bội tôi trơ tráo quá. Nhưng nếu nghĩ cho đứa con mà khó khăn lắm tôi mới có được thì tôi lại muốn giữ anh để cho con một gia đình. Tôi phải làm gì đây? (Ảnh minh họa)
Tính cho đến giờ, chuyện tình vụng trộm của họ đã diễn ra được 6 năm rồi. Đó là một con số khiến bất cứ người vợ nào cũng phải choáng váng khi biết. Hóa ra, chỉ 2 năm sau khi tôi và anh lấy nhau mà tôi không thể có con, anh đã ngoại tình với người phụ nữ này. Chị ta từng ly hôn, sống một mình và yêu anh thật lòng. Cũng chính vì thế mà nhiều lần chị ngỏ ý muốn sinh con cho anh nhưng anh chưa muốn vì còn đợi thời cơ giải quyết chuyện với tôi. Chị ta cũng đồng ý nếu trong vòng vài năm nữa mà tôi có thể có con thì chị ta sẽ rời bỏ anh. Còn nếu một lúc nào đó anh muốn bỏ tôi và nhờ chị ta sinh con thì chị ta cũng sẵn sàng.

Cho tới cách đây gần 1 năm họ mới quyết định có con với nhau. Anh cũng đã lên kế hoạch ly hôn với tôi sau khi chị ta sinh con xong. Có lẽ anh đã đợi nhưng không đợi được nữa nên quyết định chọn chị ta. Tôi đau lắm. Đau vì không ngờ chồng mình phản bội mình nhanh đến như vậy. Đau vì bao năm qua anh vẫn đóng vai người chồng tử tế bên tôi.

Giờ con tôi sắp ra đời mà tôi không biết phải làm gì nữa. Nếu nghĩ cho mình thì tôi không muốn níu kéo vì người đàn ông này đã phản bội tôi trơ tráo quá. Nhưng nếu nghĩ cho đứa con mà khó khăn lắm tôi mới có được thì tôi lại muốn giữ anh để cho con một gia đình. Tôi phải làm gì đây?
Ngày đó, khi yêu anh, dù biết anh có vợ và dù vợ anh có nói thế nào về anh, có nói anh là gã đàn ông lăng nhăng tôi vẫn không tin.

Tôi luôn nghĩ, đàn ông có vợ có kinh nghiệm, từng trải. Còn có bà vợ nào khi biết chồng mình có người khác lại không tức giận và tìm cách chia rẽ. Nhất là khi đó, chị ta chỉ là vợ cũ của anh. Anh bảo, hai người đã ly dị nhau từ lâu rồi.

Khi đó, tôi yêu và rất tin anh. Tôi nghĩ, chắc do anh đã quá yêu tôi nên chọn tôi và không còn vương vẫn với vợ cũ nữa. Anh đã có mấy người con gái nên anh tâm sự, chuyện vợ con với anh cũng rất buồn, lại không có cậu con trai. Khi đó, tôi chưa nghĩ cái chuyện trai gái là to tát. Tôi nói với anh về dự định của mình trong tương lai và tâm sự với anh rất nhiều.

Vợ của anh thường xuyên gọi điện cảnh báo tôi rằng, nếu tôi chọn anh thì sau này phải ân hận. Vì anh vốn là người đàn ông lăng nhăng, ngoài tôi ra, anh còn có rất nhiều người đàn ông khác. Khi đó, tôi cũng không hay biết là anh chưa hề ly dị vợ. Vợ cũ của anh có nói thì anh cũng cứ bảo là cô ta vì ghen tuông nên nói vậy thôi chứ giữa hai người không còn tình nghĩa gì. Cô ấy nhìn lại ghê gớm nên tôi tin lời anh hơn.

Sau này, tôi còn nghĩ, chính sự chua ngoa của cô ta mới khiến gia đình anh ghét bỏ. Và anh bỏ cô ta cũng là lẽ đương nhiên chứ không phải là anh vô trách nhiệm với gia đình. Tôi yêu anh và có ý định lấy anh làm vợ. Tuy vậy, bố mẹ tôi không đồng ý. Sau đó, tôi đã van nài bố mẹ, bất chấp lời ngăn cấm của bố mẹ mà quyết định có con với anh. Tuy chúng tôi là vợ chồng nhưng không hề có một đám cưới nào cả, đó là do anh nói, chưa li dị vợ bao lâu nên không muốn nhắc chuyện này sớm. Chúng tôi đón nhau về sống rồi sau này sẽ làm đám cưới sau.

Anh chỉ coi tôi như nô lệ trên giường
Mẹ chồng tôi còn ghê gớm vô cùng, bà ghét tôi ra mặt. Không hiểu sao mà bà lại khó chịu với tôi như thế. (ảnh minh họa)
Tôi có bầu con trai khiến anh và gia đình anh vui, nhưng càng ngày, tôi càng thấy những điểm xấu của anh. Anh là người đàn ông cực kì tẻ nhạt và chán nản. Anh vô tâm vô cùng. Chưa bao giờ anh hỏi han hay quan tâm tôi một câu. Tôi có nói gì về chuyện đưa con đi chơi, hay những ngày có bầu cũng vậy, anh chưa hề đưa tôi đi khám thai. Biết có con trai thì vui như vậy đấy nhưng anh nào có yêu tôi.

Mẹ chồng tôi còn ghê gớm vô cùng, bà ghét tôi ra mặt. Không hiểu sao mà bà lại khó chịu với tôi như thế. Lời nào tôi nói ra cũng làm bà chướng tai, gai mắt. Bà khó chịu với tôi vô cùng, bà không coi tôi là con dâu, bà còn coi tôi như cái gai trong mắt.

Dù là tôi đã có con với con trai bà nhưng bà vẫn coi tôi không ra gì. Thực sự tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi sống trong nhà này. Tôi đã gồng mình lên, đã cố gắng chiều chồng vì nghĩ rằng, chỉ cần chiều anh thì anh sẽ yêu thương tôi như thường.

Bây giờ, anh thường xuyên qua lại với người vợ cũ, anh còn hay nói nhớ cô ta và các con gái của anh. Hóa ra, anh chưa từng ly dị cô ta thật, anh chỉ nói dối và anh đang thương nhớ gia đình cũ của mình. Tôi nói câu nào anh cũng quát tháo. Anh còn nổi khùng lên bảo, anh chỉ coi tôi là người ngoài, chỉ là người sinh con trai cho anh, còn anh không coi tôi ra gì, anh chỉ coi tôi là công cụ trên giường thôi.

Anh không hỏi han tôi cả ngày nhưng chỉ cần đến tối, khi anh muốn gần tôi là anh lại nói tôi phải phụ vụ anh. Tôi thật lòng cũng không còn hứng thú gì với anh nữa, vì tôi hiểu, anh không hề yêu tôi. Với một người không dành tình cảm cho mình thì còn gì đâu mà nói yêu đương, mặn nồng. Tôi không muốn cũng không được, anh ép tôi một cách quá đáng...

Khi đã chán tôi rồi, anh mới quay ra đổ hết tội lỗi lên đầu tôi. Tôi cảm thấy thật sai lầm và càng cảm thấy có lỗi với bố mẹ, bố mẹ đã vì thương con gái mà ngăn cấm, vậy mà tôi lại coi đó là chuyện của mình, tôi tự mình quyết định. Sống trong nhà chồng không có lấy một ngày thoải mái, thực sự tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tôi đang đau khổ lắm, tôi thật sự quá ân hận rồi. Giờ tôi phải làm sao đây?
Giờ đây chị lại bị chính anh chồng cũ thất học của mình làm cho ‘cứng họng’: “ Cô đừng mong tôi ký cho cô dù chỉ nửa chữ. Loại đàn bà lăng loàn như cô thì cần gì đăng ký kết hôn, lấy nhau rồi cũng bỏ thôi, việc gì phải đăng ký cho mất công".

Đến hôm nay chị mới ngã ngửa, thì ra người đàn ông mà lâu nay chị và bố mẹ vẫn luôn chê là đần độn, khù khờ, nay lại không hề đơn giản như chị nghĩ. 5 năm sống với nhau, những tưởng đã hiểu hết lòng dạ nhau, hóa ra không phải thế.

Chị từng ngạo nghễ bước đi và tự cho mình sáng suốt khi may mắn rũ bỏ được ‘anh chồng thổ dân’. Giờ đây chị lại bị chính anh chồng cũ thất học của mình làm cho ‘cứng họng’: “ Cô đừng mong tôi ký cho cô dù chỉ nửa chữ, loại đàn bà lăng loàn như cô thì cần gì đăng ký kết hôn, lấy nhau rồi cũng bỏ thôi, việc gì phải đăng ký cho mất công. Cô đừng bao giờ làm phiền tôi nữa, tôi hận cô!”.

***

Chồng cũ của chị nói đúng, chị đẹp, chị xinh, nhưng chị lại là người đàn bà lăng loàn, trắc nết. Ngay cả bố mẹ và người thân của chị cũng nguyền rủa chị, chứ đừng nói gì tới chồng cũ của chị. Chị giống như loài mèo hoang phản chủ, nếu cho chị ăn ngon, ngủ yên thì chị ở cùng và ngoan ngoãn bên cạnh. Còn nếu như để chị đói hoặc để chị thiếu thốn dù chỉ một ngày chị cũng sẽ đi tìm chủ khác.

Người đàn bà mất nết
Chồng cũ của chị nói đúng, chị đẹp, chị xinh, nhưng chị lại là người đàn bà lăng loàn, trắc nết (Ảnh minh họa)
Anh là người chủ đầu tiên của con mèo hoang đó. Hai người gặp nhau lúc còn làm công nhân ở Sài Gòn. Anh là người dân tộc thiểu số ở Gia Lai. Chị mê anh vì anh đẹp trai, hiền lành, cần mẫn lại thật thà chất phác.

Chị người Miền Trung, xinh đẹp, trắng trẻo lại thích ăn diện hơn là làm tăng ca như những cô bạn cùng là công nhân khác. Anh và chị làm cùng một công ty, yêu và cưới nhau sau hơn hai tháng gặp mặt, tìm hiểu. Chỉ là hai người vì vướng chút giấy tờ nên chưa đăng ký kết hôn được.

Lấy nhau rồi anh mới nhận ra, ngược lại với vẻ tươm tất bên ngoài thường thấy, chị là người vợ vô cùng đểnh đoảng, vụng về. Có lẽ vì tình yêu anh dành cho chị quá lớn nên dù nhiều lúc anh cũng thở dài não nề vì vớ phải vợ vụng nhưng anh không hề trách móc chị nửa lời vì sợ chị buồn, chị khóc rồi lại mất công anh dỗ dành, xin xỏ chị tha cho lại còn mệt hơn.

Khi con anh chị được một tuổi rưỡi, hai vợ chồng chị không kham nổi cuộc sống với đầy nỗi lo cơm áo gạo tiền ở nơi Sài Gòn lắm bon chen. Ba người nhà chị dắt díu nhau về quê vợ ở, bởi đơn giản nhà anh có tới 9 anh chị em, cha mẹ anh nghèo, ruộng vườn thì ít nên cũng không có việc gì cho anh làm. Mà về nhà nội với bản tính lười nhác như vợ anh thì cũng chẳng ở được bao lâu.

Về nhà ngoại, chị quẳng gánh nặng cơm áo gạo tiền lên vai chồng. Hễ rảnh lúc nào là chị theo mấy chị em trong xóm ra sân bóng chuyền của xóm chơi. Chơi giao lưu xóm rồi xã, rồi các xã lại thách nhau thi đấu. Chị bị cuốn vào những trò hiếu thắng vô bổ, bỏ mặc đứa con nheo nhóc, bẩn thỉu, suốt ngày khóc lóc đòi mẹ.

Đột nhiên một ngày, bố mẹ, chồng con chị chạy tìm chị khắp nơi mà không thấy. Họ đợi hết ngày này sang ngày khác vẫn không thấy chị về. Có người hay đi buôn chuyến trong làng bảo là thấy chị lên chuyến xe đi Sài Gòn rồi. Gặp người đàn bà này, chị ấy hỏi chị nhưng chị bảo là đừng có nói cho ai biết.

Chị đi biệt 3 năm, không hề có tin tức gì, thậm chí ngày sinh nhật của con hay là Tết nhất chị cũng chẳng mò mặt về nhà lấy một lần. Khi nghe tin chị làm gái bán hoa trong một quán cà phê đèn mờ, mẹ chị vào lôi về nhưng chị tránh mặt. Đến khi bà bất lực quá khóc luôn tại quán thì con bạn chị ra bảo bà về quê đi chứ chị không gặp đâu.

Chồng chị biết hết chuyện đó nhưng không thèm hỏi lại mẹ vợ. Anh vẫn làm thợ sửa xe nuôi thằng con đang độ tuổi ăn học. Anh vẫn bảo, dù chị có sai trái gì nhưng nếu chị về xin lỗi chồng, xin lỗi con thì anh cũng sẵn sàng tha thứ, miễn sao con anh có mẹ có bố.

Bạn bè, hàng xóm và ngay cả anh em của chị cũng bảo anh khờ, anh điên. Ai đời si tình gì mà đến mức vợ cắm cả mấy chục cái sừng lên đầu mà vẫn chấp nhận. Thậm chí nhiều người độc mồm độc miệng còn bảo anh sống mà nhục thế thì ra con sông cuối làng nhảy xuống đó chết quách đi còn hơn. Thế nhưng anh vẫn chờ, vẫn tin rồi vợ anh chơi chán cũng sẽ về với bố con anh thôi.

Chờ đợi mãi cũng mỏi mòn, mất hy vọng. Thế nhưng khi anh vừa quen người phụ nữ khác, chị cũng biết và liền gọi điện về nhà cảnh cáo anh “Anh lấy người khác không sợ em về em quậy à? Anh tin không?”.

Anh biết, với giọng điệu, kiểu cách giang hồ đó thì việc gì chị cũng dám làm chứ chẳng phải nói chơi cho vui. Nhưng dù sao con trai anh cũng cần phải có bàn tay người mẹ chăm sóc, anh không thể để đứa con của mình càng ngày càng còi cọc, ốm nheo ốm nhách như thế này mãi được.

Đột nhiên, hôm nay chị lại chủ động gọi điện cho anh. Câu đầu tiên sau mấy năm xa cách, chị bảo:

- Giờ thì anh cũng đã lấy vợ rồi, tôi cũng đã lấy chồng và có đứa con gái gần một tuổi. Giờ tôi phải làm giấy khai sinh cho nó nhưng tôi và chồng tôi bây giờ chưa đăng ký kết hôn nên không làm được.

- Thế cô muốn gì?

- Tôi muốn anh lên xã xác nhận là anh đã có vợ mới và không liên quan tới tôi nữa để tôi còn làm thủ tục.

- Nhưng tôi và cô trước đây có đăng ký kết hôn đâu. Kệ cô, tôi không quan tâm.

- Anh dám?

- Cô đừng mong tôi ký cho cô dù chỉ nửa chữ, loại đàn bà lăng loàn như cô thì cần gì đăng ký kết hôn. Lấy nhau rồi cũng bỏ thôi, việc gì phải đăng ký cho mất công. Cô đừng bao giờ làm phiền tôi nữa!

Người đàn bà mất nết
Chị điên tiết khi biết không thể điều khiển người đàn ông khù khờ dễ dàng như xưa nữa (Ảnh minh họa)
Chị điên tiết khi biết không thể điều khiển người đàn ông khù khờ dễ dàng như xưa nữa. Bấy lâu nay chị có nói với chồng mới là từng lấy chồng nhưng không hề hé răng nửa lời về chuyện chị có đứa con trai với chồng cũ.

Dù chị và chồng có trì hoãn việc đăng ký kết hôn khéo léo đến mức nào thì giờ không làm thủ tục được cho đứa con gái, bố mẹ chồng chị cũng không để yên cho hai vợ chồng. Nhưng biết làm sao được, với bản tính hiền lành như chồng cũ của chị mà giờ cũng mạnh miệng như vậy thì có lẽ mọi chuyện không dễ dàng như chị tưởng?
Tôi có nên ly hơn với người chồng luôn nghi ngờ vợ?. 11 năm rồi chồng tôi vẫn luôn dày vò tôi, nghi ngờ tôi không còn trong trắng khiến tôi rất đau khổ.

Tôi năm nay 34 tuổi. Tôi lấy chồng đã được 11 năm. 11 năm qua là chuỗi ngày tháng tưởng chừng như êm đềm nhưng không phải vậy. Đó chỉ là lớp vỏ bọc bề ngoài, chỉ là cái mọi người nhìn thấy chứ không phải là sự thật. Tôi đau khổ vô cùng khi sống bên một người chồng ghen tuông đến bệnh hoạn và bao năm qua vẫn dày vò tôi cho rằng tôi là người đàn bà không còn trong trắng khi đến với anh ta.

Cho tới giờ, chồng tôi là mối tình đầu và là người đàn ông đầu tiên trong đời tôi. Nhưng anh ta không chịu tin điều đó. Chúng tôi yêu nhau từ năm thứ 2 đại học. Trước đó khi chúng tôi còn học cấp 3, anh đã theo đuổi tôi nhưng lúc ấy tôi không dám nhận lời vì nghĩ mình còn quá trẻ. Trong lòng tôi có dành tình cảm cho anh nhưng chỉ vì lo sợ bố mẹ trách mắng khi yêu quá sớm nên tôi nói anh hãy đợi tôi một thời gian.

Anh lên thành phố học xong tôi 2 năm vì quá trình học hành của anh không được thuận buồm xuôi gió như tôi. Khi ấy, tôi chính thức nhận lời làm người yêu của anh. Chuyện tình của chúng tôi thật đẹp, hai bên gia đình ai cũng ủng hộ vì hai đứa biết nhau từ trước nên bố mẹ ưng thuận lắm. Chúng tôi yêu nhau cũng không bao giờ cãi cự nhau điều gì cả. Tình yêu ấy êm đềm qua đi cho tới khi tôi tốt nghiệp ra trường.

Người chồng luôn nghi ngờ vợ
Chồng tôi là người đàn ông đầu tiên trong đời tôi nhưng anh không chịu tin điều đó (Ảnh minh họa)
Sau khi tôi ra trường được gần 1 năm, có công việc là chúng tôi cưới. Trước đó, khi về xin phép bố mẹ cho hai đứa được cưới nhau, bố mẹ hai bên đồng ý nhưng nói phải đợi tới cuối năm vì lúc đó mới được ngày, được tháng. Lúc này, vì cảm thấy hạnh phúc đã trong tầm tay, công việc đã có, hai đứa yêu thương nhau, bố mẹ lại cho cưới nên khi anh đòi hỏi tôi đã cho anh đời con gái của mình. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi.

Nhưng đớn đau thay lần đầu tiên của tôi không hề có máu. Tôi nghĩ chuyện ấy là hết sức bình thường nhưng anh không tin điều đó. Anh bắt đầu nghi ngờ rằng trong 2 năm tôi ở trên thành phố, tôi đã “ăn nằm” với thằng khác, bị nó bỏ nên mới quay về yêu anh. Anh nghĩ ra đủ thứ, nào là: “Nếu yêu sao khi còn học cấp 3, tôi tỏ tình cô lại không nhận lời. Ai biết được 2 năm không có tôi ở cùng, cô một mình trên thành phố làm những trò gì?”. Từng lời anh nói khiến tôi đau khổ vô cùng. Lúc đó tôi đã quyết định chia tay.

Sau khi tôi nói lời chia tay được khoảng 2 tuần, anh lại khóc lóc nói rằng anh giận quá mất khôn, vì yêu tôi quá nên anh hàm hồ. Tình cảm dành cho anh vẫn còn, cũng không muốn làm hai bên gia đình thất vọng nên tôi quyết định quay lại với anh và chuẩn bị làm đám cưới.

Người chồng luôn nghi ngờ vợ
Tôi mệt mỏi quá rồi, tôi đã chịu đựng đến bây giờ nhưng tôi có nên ly hôn không? (Ảnh minh họa)
Nhưng đớn đau thay, kể từ khi cưới cho tới bây giờ đã 11 năm trôi qua, khi chúng tôi đã có với nhau 2 đứa con kháu khỉnh, ngoan ngoãn anh vẫn mang chuyện quá khứ để dày vò tôi. Thi thoảng anh vẫn bóng gió rằng, chắc gì anh là người đàn ông duy nhất trong đời tôi, rồi thằng nào ăn ốc mình đi đổ vỏ… Tôi đã nói với anh bao nhiêu lần, anh nhận lỗi xong rồi lại đâu đóng đấy vì cái chính là niềm tin trong anh không hề có.

Tôi là người phụ nữ của gia đình, tôi không bao giờ muốn ly hôn vì tôi thương các con, thương bố mẹ mình nhưng quả thực mọi thứ đang quá sức chịu đựng của tôi. Tình yêu không còn nữa, tôi cảm thấy mệt mỏi vì bị xúc phạm bởi vì chồng không tin mình khi mà tôi trao cho anh đời con gái thực sự. Tôi nghĩ nhiều người lấy vợ không còn trong trắng họ cũng không hề hành hạ tinh thần vợ như vậy huống hồ tôi thực sự dành trọn cho anh tất cả…

Tôi mệt mỏi quá rồi, tôi đã chịu đựng đến bây giờ nhưng tôi có nên ly hôn không? Mong mọi người cho tôi một lời khuyên!
Anh là một người đàn ông đã làm thổn thức trái tim nhiều cô gái trẻ, nhưng cuối cùng anh đã chọn tôi, một người phụ nữ đã 29 tuổi, nhan sắc bình thường.

Con gái đầu lòng của tôi đã 2 tuổi. Quen nhau 6 tháng, cưới nhau gần 3 năm, tôi cứ nghĩ mình đã có một tổ ấm mà ai cũng phải ước ao: vợ chồng có công ăn việc làm ổn định, có nhà cửa, xe cộ đề huề. Bạn bè nhiều người cứ bảo chắc là kiếp trước tôi tu nên kiếp này mới gặp Giang.

Anh là một người đàn ông đã làm thổn thức trái tim nhiều cô gái trẻ, nhưng cuối cùng anh đã chọn tôi, một người phụ nữ đã 29 tuổi, nhan sắc bình thường. Đôi khi tôi cũng tin vào số phận. Có lẽ kiếp trước tôi đã tích nhiều phúc đức nên kiếp này mới gặp được một người chồng toàn vẹn đến vậy.

Tôi nói “toàn vẹn” là vì so với bạn bè, tôi chưa bao giờ phải ta thán về chồng mình với người khác về những chuyện đại loại như nhậu nhẹt bê tha, ở dơ; quên ngày sinh của vợ, ngày cưới và những dịp lễ lạc liên quan đến phụ nữ… Chồng tôi còn là một người đàn ông khéo léo chuyện bếp núc, sẵn sàng lau nhà, nấu cơm, nhặt rau, rửa chén, tắm con…

Chính vì vậy, khi nghe mọi người xung quanh “tố khổ” chồng, tôi chỉ im lặng mỉm cười, tận hưởng niềm hạnh phúc của một người vợ đã may mắn tìm được một mảnh ghép vừa vặn của cuộc đời mình. Hiểu như vậy nên tôi càng ra sức chăm sóc tổ ấm của mình.

Thế nhưng mọi thứ không phải như một dòng sông phẳng lặng. Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã qua đoạn thác ghềnh vào một ngày tôi tình cờ bắt gặp tin nhắn lạ trong điện thoại của anh: “Nhớ cưng quá chừng. Gặp nhau đi cưng ơi”. Không thể diễn tả được cảm xúc của tôi lúc đó. Khi anh vừa từ phòng tắm bước ra, tôi đã chài điện thoại trwóc mặt anh, run rẩy: “Chuyện này là thế nào?”.

Tôi đang làm vợ người chồng đồng tính
Bản năng của một người vợ mách với tôi rằng chồng mình đã thay đổi. Nhưng tôi không có ai để tâm sự. (ảnh minh họa)
Anh cầm điện thoại, chăm chú đọc. Khá lâu sau mới phá ra cười: “Mấy thằng quỷ bạn anh nhắn nhầm chớ có gì đâu mà em làm dữ vậy. Số này anh không cài tên nên cũng không biết của ai”. Rồi anh hôn tôi và bỏ đi thay quần áo để đi làm, coi như không có chuyện gì xảy ra.

Nhưng tôi thì không như vậy. Tôi bắt đầu ngờ vực, bắt đầu xâu chuỗi các sự kiện thời gian gần đây: Anh chăm chỉ ủi quần áo ngay cả với những chiếc quần soọc, áo thun mà trước đây không bao giờ ủi. Anh đứng rất lâu trước gương ngắm nghĩa rồi mỉm cười một mình. Thỉnh thoảng khi nghe điện thoại anh bước ra ngoài chứ không ngồi tại chỗ như trước. Buổi tối anh tắt điện thoại chứ không chỉ chuyển sang chế độ rung…

Rất nhiều chi tiết nhỏ nhặt như vậy khiến cho sự nghi ngờ trong tôi lớn lên. Đặc biệt, có một điều khiến tôi càng nghi ngờ: Những khi vợ chồng gần gũi, anh hay bắt tôi thực hành những kiểu dáng lạ mà trước đây chưa hề có; thậm chí có những kiểu dáng tôi không làm được vì bị căng cơ, chuột rút…

Bản năng của một người vợ mách với tôi rằng chồng mình đã thay đổi. Nhưng tôi không có ai để tâm sự. Đơn giản vì từ trước tới nay, tôi luôn tạo ra trong mắt mọi người một hình tượng người chồng hoàn hảo của Giang. Nếu như giờ đây nói ra, tôi đâu còn mặt mũi nào để nhìn mọi người chung quanh. Hóa ra kết luận của một chị bạn “Đàn ông chỉ có chưa hư hỏng chứ không bao giờ không hư hỏng” là chính xác hay sao?

Tôi đang làm vợ người chồng đồng tính
Cuối cùng thì Giang cũng thú nhận anh có tình cảm “không bình thường” với một người đồng giới.
(ảnh minh họa)
Tôi chỉ còn biết nói với thằng em đang làm ở một công ty dịch vụ bảo vệ. Mới đầu nó không tin: “Anh hai đâu mà tệ như vậy? Ảnh cưng chị nhất mà”. Tôi vẫn không an tâm. Có lẽ thấy tôi quá đau khổ nó không chịu nổi nên an ủi: “Chị để đó em dò xét thử xem sao. Nhớ là không được manh động”. Tôi hứa với nó sẽ hết sức giữ bình tĩnh. Trong thâm tâm, tôi cầu mong những suy nghĩ của mình là sai.

Cho đến một ngày, cách hôm tôi phát hiện tin nhắn đúng 1 tháng 20 ngày, thằng em đột ngột gọi điện kêu tôi ra quán cà phê. Câu đầu tiên nó nói với tôi là: “Chị hai bình tĩnh nghen, em thấy chuyện này hơi lạ”.

Nó đã nhờ người dò xét và phát hiện chồng tôi cặp kè với một ca sĩ khá nổi tiếng. Nhiều lần họ đã vô khách sạn với nhau. Tôi sẽ không tin những điều đó nếu không tận mắt trông thấy những bức ảnh chồng tôi và cậu ca sĩ đó âu yếm bên nhau khi thì ở sảnh khách sạn, lúc trong ô tô hoặc quán cà phê…

Cuối cùng thì Giang cũng thú nhận anh có tình cảm “không bình thường” với một người đồng giới. Chuyện đó không phải bây giờ mới xảy ra mà đã có từ trước khi chúng tôi cưới nhau. Tuy vậy, anh vẫn yêu thương tôi và muốn duy trì cuộc hôn nhân này. “Anh cần cả em và cậu ấy”- anh khóc và nói như thế khi tôi đòi ly hôn.

Tôi chỉ còn biết khóc. Tôi vẫn yêu anh nhưng giờ đây trong tôi lại xuất hiện một cảm giác tởm lợm. Tôi không thể nào làm chuyện vợ chồng với anh nữa. Điều đó cũng khiến anh đau khổ nhưng sau đó thì anh lại tìm đến với gã kia và lấy lại cân bằng.

Tôi phải làm sao đây? Tại sao số phận lại trớ trêu như vậy? Tại sao tôi không phát hiện chuyện này trước khi nhận lời làm vợ anh? Tại sao, tại sao...
Tôi đã bị anh ta xúc phạm, đánh đập khi anh ta bị vợ phát hiện ngoại tình. Ngày đó, tôi trót phải lòng anh trong một buổi tiệc của công ty với đối tác.

Vẻ đẹp trai hút hồn của anh đã khiến tôi mê đắm, tôi không nghĩ là anh lại có gia đình như vậy. Chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ, những điều anh nói thì có vẻ anh chưa có vợ, chưa có gia đình gì cả.

Tôi cũng là một cô gái xinh đẹp, mới gặp thì ai cũng bắt mắt nhất là đàn ông. Thế nên, chuyện anh cảm tình với tôi, tôi cũng lạ. Sau hôm đó, chúng tôi chủ động hẹn hò với nhau, anh hay mời tôi đi cà phê, đến những nơi sang trọng và lộng lẫy. Nghe phong cách của anh thì có vẻ, anh là con nhà giàu, hoặc là gia đình anh giàu có. Anh nói với tôi là anh chưa có người yêu. Thế nên, khi chúng tôi cảm tình với nhau thì chẳng có lý do nào chúng tôi không tiến xa hơn được.

Tôi đã yêu anh sau hơn 2 tháng quen biết và hẹn hò. Tôi cảm thấy, anh là người đàn ông ga lăng, tốt bụng nhất mà tôi từng gặp. Anh ân cần quan tâm tôi, mua cho tôi rất nhiều hoa và quà, làm tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi đã từng yêu nhưng chưa có người đàn ông nào hay nói lời ngọt ngào lại khiến tôi cảm thấy lọt tai như thế. Chắc vì tôi đã bị ánh mắt và nụ cười của anh mê hoặc.

Thời gian đó, tôi thực sự cảm thấy hạnh phúc trong tình yêu. Còn gì hạnh phúc hơn khi được người mình yêu thương chiều chuộng như vậy, thậm chí tôi đã nghĩ tới việc sinh con cho anh. Nhưng nhiều lần, tôi ngỏ ý muốn về nhà anh chơi, anh đều kiếm cớ từ chối. Anh bảo, anh chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, đợi khi nào ổn định, nói với bố mẹ đã thì anh sẽ đưa tôi về. Những lời nói đó của anh lại khiến tôi quên đi tất cả, vì sau đó, anh lại bù đắp cho tôi bằng tình yêu của mình.

Anh hạ nhục tôi trước mặt vợ mình
Tôi đã yêu anh sau hơn 2 tháng quen biết và hẹn hò. Tôi cảm thấy, anh là người đàn ông ga lăng, tốt bụng nhất mà tôi từng gặp. (ảnh minh họa)
Chúng tôi yêu nhau như vậy được gần 1 năm thì một ngày, có một người phụ nữ đến nhà tôi và đòi gặp tôi. Khi đó, anh cũng đang ở nhà tôi, đang ở trên giường. Tôi không ngờ, đó là vợ của anh. Người đàn bà đó tát tới tấp vào mặt anh, và túm tóc tôi. Cô ta dọa, nếu anh còn qua lại với tôi, cô ta sẽ tước hết mọi thứ của anh, anh không còn gì cả.

Ngay lập tức anh đứng dậy, anh hoảng hốt kéo tay vợ bảo: “Anh không biết, cô ta chuốc anh uống rượu say rồi anh về đây, thật lòng anh không hiểu chuyện gì xảy ra. Người phụ nữ này mới chỉ gặp anh vài lần, vậy mà cô ta lại khiến anh thế này. Đúng là đồ đê tiện”. Nói rồi, anh giơ tay tát tôi một cái như trời giáng và chỉ vào mặt tôi, nói: “Cô thật là không có liêm sỉ, hạng con gái như cô thì ai thèm ngó ngàng’.

Thế rồi, anh quay đi với người vợ của mình, bỏ lại tôi một mình với nước mắt và hối hận. Tôi không ngờ người đàn ông hết lời nói yêu tôi, chiều chuộng tôi lại như thế này. Đúng là, đàn ông không biết liêm sỉ. Thì ra, vợ anh rất giàu, thế nên, anh chỉ đang đeo cái mác nhà vợ mà thôi!

Anh hạ nhục tôi trước mặt vợ mình
Thế mà giờ, tôi trở thành công cụ anh chơi bời, khi bại lộ thì anh bỏ đi không thương tiếc, còn xúc phạm tôi. (ảnh minh họa)
Tôi vốn biết chuyện anh có vợ từ cách đó mấy tháng, nhưng vì yêu anh trước khi biết việc này nên tôi không dễ dàng từ bỏ được người đàn ông của mình. Chỉ là, tôi không tưởng tượng ra anh lại như vậy…

Lấy một cô vợ giàu sang phú quý nhưng anh chưa an phận, vì bản thân anh không hề yêu người ấy. Anh nói yêu tôi và tâm sự với tôi rằng, anh chỉ yêu tôi, muốn tôi là của anh, còn người vợ kia chỉ là người mà anh muốn dựa vào để tiến thân. Anh không ngại thổ lộ với tôi về chuyện anh chọn cô ta vì nhà cô ta giàu, mà cô ta lại mê tít anh. Nên chẳng có mấy ai từ chối chuyện đó cả. Nhưng khi lấy nhau về, anh càng cảm thấy quyết định đó là sai lầm, vì anh không hề có chút tình cảm gì với vợ mình.

Thế mà giờ, tôi trở thành công cụ anh chơi bời, khi bại lộ thì anh bỏ đi không thương tiếc, còn xúc phạm tôi. Đúng là gã đàn ông bỉ ổi, thật tiếc cho tôi đã dành trọn trái tim cho người như thế. Tôi đã quá sai rồi!
Em mong anh hãy hối lỗi và quay về. Anh à, em biết giờ này anh đang vui vẻ bên người đàn bà khác, nên với anh, em và con chẳng là gì cả.

Có thể, em cũng chẳng xuất hiện trong đầu anh lúc này. Những thú vui bên người con gái mới, những đam mê thể xác bên cô ấy sẽ làm anh không còn nhớ nổi mình là chồng của em, là cha của con em nữa.

Em biết, ai cũng có một thời lầm lỡ và ai cũng có sai lầm. Anh cũng vậy, bởi con người không thể hoàn hảo, cũng không thể sống đúng chuẩn mực được. Nhưng con đường anh đang đi thật sự đã quá lệch lạc rồi. Bây giờ có thể anh chưa nhận ra, nhưng khi những đam mê kia dần tắt, những câu chuyện tình ngọt ngào không còn nữa, anh sẽ lại nhớ về những gì đã qua.

Anh yêu cô ta, nói với cô ta những lời ngọt ngào nhưng anh còn nhớ, cách đây 5 năm, anh cũng từng nói với em những lời như thế. Cô ta chắc đang khát khao có được anh, đang hạnh phúc vì có hoa, có lời đường mật, cũng giống như em cách đây 5 năm, anh từng tỏ tình em bằng những thứ còn lãng mạn hơn nhiều. Vì anh biết, chỉ có thể mới làm trái tim con gái rung động. Bây giờ, anh lại dùng cách đã từng làm với em để chinh phục trái tim người phụ nữ đó.

Anh biết không, vợ chồng ai chẳng có lúc ‘cơm không lành, canh không ngọt’. Những điều em nói dù có nặng lời cũng chỉ là muốn tốt cho gia đình chúng ta. Anh đi sớm về tối, anh giao du bạn bè vô tổ chức, anh say sưa suốt ngày, anh còn nhớ gì tới em và con không? Khi em hỏi thì anh gắt gỏng, chán nản. Anh chê em già xấu, bởi người phụ nữ chỉ biết đến chồng con như em đâu có được thời gian và tiền bạc để chăm chút cho bản thân mình. Tất nhiên, so với những người con gái xinh xắn, sành điệu ấy, em chẳng là gì trong mắt anh. Nhưng có một điều anh nên nhớ, em là vợ của anh.

Em mong anh hãy hối lỗi và quay về
Anh biết không, vợ chồng ai chẳng có lúc ‘cơm không lành, canh không ngọt’. Những điều em nói dù có nặng lời cũng chỉ là muốn tốt cho gia đình chúng ta. (ảnh minh họa)
Vợ chồng sống lâu bên nhau, tất sẽ có lúc nhàm chán. Em cũng thấy bản thân mình nhàm chán, nhưng chúng ta đã có con, có người gọi cha, gọi mẹ. Còn gì hạnh phúc hơn khi có một bé trai kháu khỉnh như thế hả anh? Kinh tế hai vợ chồng cố gắng vun vén lo cho gia đình. Thế mà, sau nhiều lần cãi vã, mệt mỏi vì những chuyện nhỏ ấy, anh lại từ bỏ em và con.

Anh bỏ ra đi vì chúng ta không hợp nhau. Không có một cuộc chia tay nào, chỉ là anh dọn về sống với người con gái đó. Anh bảo, anh không muốn bước chân vào cái gia đình này, suốt ngày con khóc, suốt ngày vợ đòi tiền. Em không đòi tiền của anh, chỉ là, anh cần có trách nhiệm với gia đình chúng ta, đừng khiến em nản lòng như thế. Một người đàn ông phải tu chí, phải vì gia đình. Em đòi hỏi anh, hỏi tiền của anh cũng chỉ vì em lo cho con, cho gia đình mình. Nếu anh cứ chơi mãi, cứ tiêu tiền như vậy thì làm sao chúng ta sống sung túc được. Giống như cách mà bây giờ anh đang đổ tiền vào cho gái, mua quà cho cô ta vậy.

Những cuộc tình vụng trộm ấy chỉ chớp nhoáng thôi anh. Hoặc là, anh hãy nghĩ, nếu như anh không có tiền, không mua quà cho họ, liệu họ có yêu anh hay không? Anh à, hãy nghĩ về tình nghĩa 5 năm qua của chúng ta, hãy coi như là vì con. Anh hãy tỉnh táo lại đi, gia đình mới là mãi mãi, là nơi anh về được ăn cơm ngon, được nằm đệm êm và được con gọi bi bô tiếng ba.

Mẹ con em sẽ chờ anh quay về, đừng làm gì thêm nữa anh nhé. Hãy về bên em!
Trong mắt đàn ông, những phụ nữ này dù hình thức bên ngoài khá xinh xắn, có học thức nhưng vẫn không chiếm được nhiều thiện cảm của họ và vẫn bị họ âm thầm liệt vào danh sách những mẫu phụ nữ dễ “ế”.

Những cô nàng quá tự ti

Theo những quý ông, nếu những phụ nữ nào thuộc mẫu phụ nữ tự ti là những kiểu phụ nữ dễ "ế" nhất. Ngược lại, ngay cả với những người đàn ông, tuy là phái yếu nhưng bạn phải luôn biết giá trị của bản thân mình, phải biết tôn trọng, yêu thương bản thân trước hết thì mới đòi hỏi người khác tôn trọng và yêu thương chính bạn được.

Rất nhiều phụ nữ vì quá tự ti khi giao tiếp nên đã tự gạt bỏ và bỏ qua rất nhiều cơ hội để có một người đàn ông tử tể để yêu và rất có thể trong tương lai sẽ lấy làm chồng. Bởi khi được nhiều chàng trai theo đuổi, làm quen, họ cứ tự ti nhủ thầm là mình không xứng đáng hoặc tự rút lui. Để cuối cùng, khi họ chạm ngõ tuổi 30, những anh chàng tử tế kia đã theo vợ bỏ cuộc chơi hết nên giờ họ đang nằm trong vùng “ế”.

Điểm danh mẫu phụ nữ dễ “ế” nhất trong mắt đàn ông
Rất nhiều phụ nữ vì quá tự ti khi giao tiếp nên đã tự gạt bỏ và bỏ qua rất nhiều cơ hội để có một người đàn ông tử tể để yêu và rất có thể trong tương lai sẽ lấy làm chồng (Ảnh minh họa)
Những cô nàng tính khí thất thường

Những cô nàng tính khí thất thường, thay đổi xoành xoạch hơn cả thời tiết là những cô nàng trong mắt đàn ông cũng dễ bị xếp vào hàng ngũ “ế”.

Theo nhiều quý ông, những phụ nữ xinh hay xấu quá cũng chưa chắc đã ế. Nhưng một kiểu phụ nữ theo đàn ông có khả năng ế rất cao đó chính là những phụ nữ tính khí thất thường này.

Đàn ông rất sợ hãi và cảm thấy chột dạ mỗi khi tiếp chuyện với người phụ nữ có tính khí này. Họ không đoán được nàng vui buồn ra sao và không biết nàng nghĩ gì. Họ sợ hãi khi thấy nàng thay đổi tâm tính còn hơn cả thời tiết. Và đàn ông nghĩ, những phụ nữ này chẳng khác gì những phụ nữ hâm dở nên muốn tránh xa trước khi quá muộn.

Những cô nàng vô duyên

Không chỉ những anh chàng ăn nói vô duyên dễ ế trong mắt các chị em, mà ngược lại những cô nàng vô duyên cũng bị các chàng liệt vào danh sách những kiểu phụ nữ khó lấy được thiện cảm đàn ông và dễ “ế” nhất.

Đàn ông luôn cảm thấy tiếc nuối, phát ngán, tẻ nhạt khi quen và nói chuyện với những phụ nữ nhìn rất ư xinh xắn hoặc chỉ nhìn một lần là đã muốn làm quen. Song khi mới chỉ nói được dăm ba câu chuyện với nàng, các anh đều muốn lảng ra hết.

Không phải vì những cô nàng này nói chuyện thiếu hiểu biết hay ngu ngơ khù khờ, mà có khi chỉ vì cách ăn nói vô duyên, không ý tứ của các nàng cũng đủ khiến cánh mày râu chạy mất dép.

Hay ngược lại, vẫn có rất nhiều phụ nữ, nhìn bên ngoài rất xinh xắn, có nghề nghiệp ổn định, ăn nói có duyên, thậm chí rất dễ lấy được cảm tình của người khác. Thế nhưng, họ vẫn thuộc kiểu phụ nữ dễ “ế” trong mắt đàn ông.

Tất nhiên, với những cô nàng này, đàn ông không bao giờ dành cho họ cái nhìn quá tệ hay cái nhìn thiếu thiện cảm như với những kiểu mẫu phụ nữ dễ ế khác. Ngược lại, chỉ đơn giản họ cho rằng, có lẽ những kiểu phụ nữ này cần thêm một chữ “Duyên” nữa là có thể phá bỏ ranh giới “ế”, “cô đơn” ngay lập tức.

Những cô nàng quá hoàn hảo

Những cô nàng quá hoàn hảo về hình thức bên ngoài, cách giao tiếp và đối nhân xử thế cũng thường khiến cánh mày râu cảm thấy lúng túng và dễ dàng bỏ qua.

Điểm danh mẫu phụ nữ dễ “ế” nhất trong mắt đàn ông
Có những phụ nữ chỉ đơn giản cần thêm một chữ “Duyên” nữa là có thể phá bỏ ranh giới “ế”, “cô đơn” ngay lập tức (Ảnh minh họa)
Nguyên nhân là vì khi gặp những cô nàng này, đàn ông thường tự nhủ: “Người hoàn hảo thế này sẽ không thể dành cho mình được”. Bởi họ biết bản thân họ là người chưa hoàn hảo. Thế nên họ sợ sẽ không xứng đáng với với những cô nàng này hoặc bị những phụ nữ hoàn hảo "chê bai".

Và đó chính là lý do, đàn ông dù ngưỡng mộ những phụ nữ hoàn hảo nhưng vẫn âm thầm xếp họ vào những kiểu phụ nữ dễ “ế”.
Có những mẫu phụ nữ mà chỉ mới tiếp xúc 1-2 lần, đàn ông đã muốn “chạy mất dép” và chẳng bao giờ nghĩ tới việc nói lời cầu hôn hay cưới làm vợ.

Nếu bạn là một phụ nữ và bạn muốn kết hôn, tất nhiên bạn cần phải học cách hẹn hò thông minh và thay đổi một chút về bản thân nếu như chưa thực sự hoàn hảo. Điều này giúp bạn trở nên hấp dẫn hơn và khiến một chàng trai chết mê chết mệt phải nói lời kết hôn với bạn.

1. Những cô nàng kiêu ngạo hay “lên lớp”

Người phụ nữ này thường khá kiêu ngạo và hay hách dịch khi nói chuyện trong cuộc sống hàng ngày. Khi một người đàn ông lần đầu gặp cô nàng hay lên lớp này, chàng có thể nghĩ là nàng quá tự tin, trẻ con, dễ thương. Nhưng ở những lần sau gặp sau, chàng sẽ cảm thấy vô cùng chán ngán vì cảm thấy như đang ở trong trường học và được cô giáo là nàng dạy ngữ pháp hoặc sai bảo.

2. Những cô nàng chỉ chăm chăm bắt người khác thay đổi

Vừa mới quen một người đàn ông, những cô nàng này thường tuyên bố rằng cô ấy yêu chàng thực lòng. Nhưng dần dần, cô lại muốn chàng phải thay đổi về tất cả mọi thứ. Đầu tiên, đó là tủ quần áo của chàng, rồi khống chế các mối quan hệ của chàng và kiểm soát chàng mọi lúc.

Tất nhiên vẫn sẽ có một số người đàn ông yêu những người phụ nữ này vì họ thiếu tự tin với chính mình hoặc quá dại dột chiều chuộng nàng. Những với hầu hết cánh đàn ông, người phụ nữ như thế này có mặt ở mọi lúc mọi nơi và là người phụ nữ mà họ phải thận trọng nhiều nhất.

Những mẫu phụ nữ mà đàn ông không bao giờ muốn cưới làm vợ
Nếu bạn là một phụ nữ và bạn muốn kết hôn, tất nhiên bạn cần phải học cách hẹn hò thông minh và thay đổi một chút về bản thân nếu như chưa thực sự hoàn hảo (Ảnh minh họa)

3. Những cô nàng nghi ngờ và ghen tuông

Người phụ nữ này luôn kè kè bên chàng ở bất cứ đâu và luôn tỏ rõ thái độ không tin tưởng chàng. Nhiều lần, các cô nàng này còn sẵn sàng có những hành động điên rồ để bảo vệ cho một điều gì đó mà nàng đang cảm thấy sai trái.

Khi người đàn ông lần đầu gặp những phụ nữ này, chàng sẽ cảm thấy như họ được yêu và muốn trấn an nàng. Song lâu dần, chàng sẽ thấy ngao ngán, tức giận và bực bội khi bị nghi ngờ nghen tuông vô cớ.

4. Những cô nàng chỉ biết sống vì người đàn ông của mình

Những người phụ nữ chỉ sống vì người đàn ông của mình và ngoài ra không vì điều gì khác sẽ rất khó khăn lọt vào “tầm ngắm” hỏi cưới làm vợ của một người đàn ông.

Lúc đầu, chàng sẽ thấy sung sướng vì tìm kiếm được người phụ nữ yêu chàng nhất mực, hy sinh hết mình vì chàng. Nhưng rất nhanh chóng, chàng sẽ bị ngạt thở bởi những phụ nữ không có mục đích sống này.

Là phụ nữ, bạn cũng cần phải có một lý tưởng, một mục đích sống riêng cho bản thân mà không nên quá phụ thuộc hoặc chờ đợi ở người đàn ông của mình.

5. Những cô nàng tìm người yêu lý tưởng giống hệt như cha họ

Những phụ nữ này thường có xu hướng tìm kiếm những người đàn ông lớn tuổi, đặc biệt có những nét tính cách nào đó phải giống hệt như người cha hoàn hảo của họ.

Ban đầu, đàn ông khi gặp những phụ nữ này có thể thích cách cô gái đó nhìn nhận về đàn ông. Nhưng ngay sau đó, chàng sẽ nhận ra không muốn dây dưa với một cô nàng mà cái bóng của cha cô ta quá lớn. Bởi đơn giản, khi yêu và chung sống với những cô gái này, chàng sẽ bị so sánh, thậm chí bị dè bỉu nếu không giống cái bóng này.

Những mẫu phụ nữ mà đàn ông không bao giờ muốn cưới làm vợ
Có những mẫu phụ nữ mà chỉ mới tiếp xúc 1-2 lần, đàn ông đã muốn “chạy mất dép” và chẳng bao giờ nghĩ tới việc nói lời cầu hôn hay cưới làm vợ (Ảnh minh họa)
6. Những cô nàng “bám váy mẹ”

Không chỉ phụ nữ sợ những người đàn ông “bám váy mẹ” mà những người đàn ông khi cân nhắc kết hôn cũng không bao giờ lựa chọn những người phụ nữ này.

Đây là những cô nàng mà chuyện to chuyện nhỏ gì cũng nói tất cả với mẹ, phụ thuộc từ A-Z vào mẹ. Dường như những phụ nữ này không thể đưa ra bất cứ quyết định hoặc làm bất cứ điều gì nếu không nhận được ý kiến của mẹ mình.

Khi một chàng trai lần đầu gặp cô gái này, chàng sẽ nghĩ điều này cũng khá tốt đẹp vì có vẻ cô gái này rất gần gũi và coi trọng gia đình. Nhưng ngay sau đó, chàng sẽ nhận ra không muốn kết hôn với cô nàng này. Bởi thực tế, họ không muốn là đàn ông mà cũng phải xin phép mẹ về những điều quá nhỏ nhặt trong cuộc sống.

7. Những cô nàng thích “ngồi lê đôi mách”

Một người phụ nữ thích ngồi lê đôi mách bất kể nơi đâu là những người không bao giờ giữ được bí mật.

Ban đầu, nghe những chuyện cô nàng này buôn và nói về những người khác, chàng có thể rất thoải mái và vui vẻ. Song sau cùng, chàng sẽ bắt đầu tự hỏi về những gì cô gái này có thể sẽ nói sau lưng chàng. Và họ thấy sợ một phụ nữ quá nhàn rỗi và “lắm chuyện” như thế.

8. Những cô nàng đòi hỏi

Một cô nàng chỉ biết đòi hỏi ở người khác mà không bao giờ nhìn lại hay đòi hỏi “nâng cấp” chính mình cũng khiến đàn ông vô cùng ngán ngẩm.

Bởi sự đòi hỏi của cô gái này đã vô tình đặt ra rất nhiều áp lực không đáng cho người đàn ông. Và một ngày, chàng nhận ra, người con gái này chẳng có gì để chàng có thể đánh giá cao hay phải trân trọng cả. Đặc biệt, nghĩ tới viễn cảnh một người vợ chỉ biết đòi hỏi trong tương lai như thế khiến chàng đã "phát ớn".
Đàn ông và đàn bà khác nhau trước hết ở cái giới tính. Nhưng chính cái giới tính ấy lại quy định tính cách của họ.

Nói về đàn ông, họ là những người cực kì ghét những người hay đi nói xấu người khác. Nhưng chính đàn bà lại là những người như vậy. Đàn bà luôn đi nói xấu bạn bè của mình. Người ta bảo, đàn bà ngồi lê đôi mách thật chẳng sai chút nào. Cứ là chuyện gì mà đến tai đàn bà là y như rằng, chỉ nửa tiếng sau, chuyện ấy được truyền đi một cách nhanh chóng với khẩu hiệu: “Bí mật nhé, đừng nói với ai đấy!”. Nhưng bí mật ấy là của 4 người, 8 người, thậm chí là nhiều hơn nữa, ai cũng nhận được một câu cảnh báo tương tự. Và hình thức truyền tin thì nhanh chóng mặt. Họ chẳng cần gặp nhau như ngày xưa, chỉ cần là qua điện thoại.

Đàn ông thì không như thế, họ chẳng mấy khi nói xấu người khác, vì họ chẳng có thời gian và cũng không thích như vậy. Cuộc vui của họ là nhậu nhẹ và… hết.

Nếu cùng yêu một người, đàn ông thường hay tấn công công khai luôn. Họ không thích lén lút sau lưng, nói xấu ‘kẻ thù’ với người mình thích. Còn phụ nữ thì hay như vậy. Họ sẽ tìm cách nói xấu người con gái kia với người đàn ông mà họ yêu để nhận được cảm tình. Tuy nhiên, đàn ông họ rất tinh ý, họ sẽ chẳng thích những người mang chuyện của người khác đi kể xấu đâu.

Đàn ông khác đàn bà ở chỗ nào
Đàn ông thì không như thế, họ chẳng mấy khi nói xấu người khác, vì họ chẳng có thời gian và cũng không thích như vậy. Cuộc vui của họ là nhậu nhẹ và… hết. (ảnh minh họa)
Nếu cùng mặc một bộ váy, hay cùng mặc một bộ đồ giống nhau, phụ nữ thường sẽ tìm mọi cách để thấy mình nổi hơn đối phương. Hoặc là sẽ bĩu môi khi thấy người ta ‘đụng hàng’ mình. Họ tìm cách để chê bai đối phương rằng ‘mình mặc đẹp hơn người đó là cái chắc’. Nhưng đàn ông không giống như vậy, họ sẽ tay bắt mặt mừng rằng: “không hiểu sao tôi với anh lại chung ý tưởng lớn”. Câu nói đùa ấy sẽ khiến họ vui cả ngày đi bên cạnh nhau chứ không ngần ngại, tránh xa nhau như khi hai người phụ nữ cùng mặc đồng phục.

Đàn bà có một tính xấu nữa là, họ luôn thích bắt đàn ông phải đợi. Nếu mà đàn ông mà bắt họ đợi tầm 10 phút thì chết với họ. Còn đàn bà thì tha hồ trang điểm, phấn son, quần áo nhé, tầm độ nửa tiếng cũng chưa là gì. Nên các anh là, cứ đợi các nàng trang điểm rồi nửa tiếng sau anh dắt xe xuất phát cũng vừa lòng. Các nàng cứ là thích phải diện thật đẹp, phấn son thật lộng lẫy nên thành ra là thế. Còn các anh chàng thì chỉ cần một bộ đồ, một đôi giày và cái ví tiền là xong thôi!

Đàn ông khác đàn bà ở chỗ nào
Hài hước đàn ông và đàn bà khác nhau là thế! (ảnh minh họa)
Nói về cái kiểu giận nhau với người cùng giới thì đàn bà là vô địch thiên hạ. Họ có thể vì một chuyện rất nhỏ mà thù nhau, không nói chuyện với nhau cả tuần, cả tháng, thậm chí là không chơi với nhau luôn dù cho có thân thế nào. Nhưng đàn ông thì khác, nếu bực nhau, họ nói thẳng vấn đề, hoặc giải quyết bằng vũ lực theo cách của họ. Vậy là xong, sau đó thì lại đâu vào đấy, tôi và ông vẫn quan hệ như xưa. Chẳng thế mà, khi nào dỗi chồng thì đàn bà hay là người lắm chuyện, thù dai và thường không chịu làm lành dù đàn ông cố gắng gần gũi.

Với đàn bà, họ có thể gầy tong teo nhưng vẫn cho là mình béo và luôn miệng than béo với người khác. Còn đàn ông, với họ, họ luôn tự tin vào bản thân và luôn nhìn vào thực tế và mơ ước một thân hình hoàn hảo hơn nữa chứ không hoang tưởng hay tự ti...

Nói về đàn bà và đàn ông thì có muôn hình vạn trạng. Chỉ là vài điểm tôi nêu ra để chị em vào ‘chém gió’ cho vui, chứ còn, cái chuyện tật xấu thì ai chẳng có. Nhưng mà đúng là, không có lửa làm sao có khói, chẳng tự nhiên mà người ta hay có câu “đúng là đồ đàn bà”… phải không các chị em. Đừng tự ái nhé, vì thật sự là như vậy mà…
Tôi vốn hay đi ra hàng gội đầu thế nên quen cô nhân viên này. Qua vài lần nói chuyện, thấy cô này có vẻ vui tính, tôi cũng thích tiếp chuyện.

Nói vậy không phải là vì tôi khinh những cô gái có nghề như vậy. Nghề nào cũng là nghề, tôi cũng không có ý coi thường họ, nhưng mà, chính cô gái ấy đã giăng bẫy, đưa tôi vào lưới tình và buộc tôi phải cưới cô ta. Trong khi tôi đã có người yêu và cũng đã tính chuyện cưới xin.

Tôi vốn là một chàng trai đẹp, lại con nhà gia giáo. Bố mẹ tôi nhiều tiền nhưng tôi chưa bao giờ dựa dẫm vào bố mẹ, từ mình vươn lên và có được công việc tốt trong ngân hàng. Khỏi phải nói, tôi là niềm mơ ước của rất nhiều cô gái, nhưng tôi chỉ đem lòng yêu em, người con gái tôi rất quý mến, từng là bạn thân khi còn là sinh viên đại học.

Em giờ cũng có công việc tốt, chúng tôi chưa thưa chuyện với gia đình nhưng chẳng có gì là còn ngần ngại nữa, chúng tôi đã yêu lâu và xác định với nhau rồi. Thế mà cuối cùng, tôi lại bị người con gái này ‘úp sọt’, khiến tôi chết dở sống dở vì không còn cách nào từ chối được cô ta.

Tôi vốn hay đi ra hàng gội đầu thế nên quen cô nhân viên này. Qua vài lần nói chuyện, thấy cô này có vẻ vui tính, tôi cũng thích tiếp chuyện. Nói chuyện thì có vẻ rất ăn ý, nhiều lần ra gội đầu còn trêu nhau, vui vẻ lắm! Thi thoảng gặp nhau ngoài đường, chào nhau như anh em thân thiết.

Không hiểu cô ấy tìm hiểu hoàn cảnh của tôi ở đâu mà có vẻ biết gia đình tôi giàu có. Rồi cô ấy cứ tò mò về gia thế của tôi, công việc của tôi, bố mẹ tôi. Tôi chỉ cười, không muốn khoe khoang mà cũng chẳng có gì để khoe ở chốn ấy. Dù là khách hàng nhưng có vẻ chúng tôi khá thân nhau, câu chuyện vui. Có gì cô ấy nhờ mà tôi giúp được, tôi cũng giúp.

Tôi đã bị ‘gái gội đầu’ úp sọt
Tôi hoảng quá, còn sợ cô ta mang chuyện này tới cơ quan và nói với bố mẹ tôi thì tôi chết chắc.
(ảnh minh họa)
Lâu dần, tôi không còn phân biệt đẳng cấp với cô ấy, hai người giống như anh em vậy, đi đâu vui là tôi cho cô ấy đi cùng. Thế mà không hiểu sao, mỗi lần đi chơi cô ấy đều giới thiệu với mọi người tôi là bạn trai. Cũng nghĩ là nói đùa nên tôi cũng cười trừ cho xong. Ai ngờ, cô ấy cứ khoác tay tôi như thật và tình cảm, quan tâm tôi vô cùng. Đôi khi tôi nghĩ, anh em thân thiết thế cũng không sao, với lại chẳng mất gì, nên tôi mặc kệ.

Và chúng tôi thân nhau như thế. Không hiểu sao, cái đêm hôm ấy, khi tôi say rượu trong tiệc sinh nhật bạn, mở mắt ra, tôi lại thấy mình năm trong khách sạn. Còn người bên cạnh tôi chính là cô ấy, không mảnh vải che thân. Tôi hoảng quá, cô ấy thì bình tĩnh lạ kĩ.

Sau đó, được gần 1 tháng, cô ấy báo tin có bầu và đòi cưới tôi. Tôi choáng, không thể như thế được, làm gì có chuyện nhanh chóng và dễ dàng thế. Cô ấy bảo, bây giờ có bầu không cưới thì cô ấy không còn mặt mũi nào, bắt tôi phải chịu trách nhiệm. Tôi không đồng ý thì cô ấy dọa là sẽ ‘xử’ tôi. Nghe đến đây tôi mới tá hỏa, thì ra cô ấy ghê gớm hơn tôi tưởng nhiều. Cô ấy còn có cả ‘đội quân hùng hậu’, toàn là mấy tay tai to mặt lớn, có vẻ đánh tôi ngay được ấy nếu như tôl không chịu trách nhiệm.

Tôi hoảng quá, còn sợ cô ta mang chuyện này tới cơ quan và nói với bố mẹ tôi thì tôi chết chắc. Thế mà khi chưa kịp lo thì cô ta đã đến nhà tôi ăn vạ và trình bày mọi chuyện. Cuối cùng, tôi đau khổ chấp nhận cưới cô ta, từ bỏ tình yêu của mình. Người yêu tôi đau khổ, chết đi sống lại khi biết tin này.

Nhưng không còn cách nào khác, tôi đã làm ra cái việc tày đình này và tôi phải chịu trách nhiệm. Dù cho em có chửi tôi là kẻ đểu, tôi cũng cam lòng. Tôi sai rồi và phải lấy vợ thôi, đó thực sự là con tôi, chính là con tôi, tôi đã xem kết quả xét nghiệm ADN rồi.

Tôi đã bị lừa như vậy đấy và giờ tôi phải lấy vợ thôi. Chỉ sợ cả đời này tôi sẽ sống trong đau khổ và day dứt. Tôi mệt mỏi lắm rồi!
Tôi không thể chịu đựng được cảm giác bị đối xử như một người thừa bên cạnh chồng mình. Dù tôi đang nằm bên cạnh thì anh vẫn ngang nhiên thủ dâm, không một chút ái ngại.

Tôi, một phụ nữ 28 tuổi và đã kết hôn với người chồng 50 tuổi được 4 năm nay. Lúc đầu, anh ấy cư xử với tôi rất tốt và luôn dành mọi thứ đẹp đẽ nhất cho tôi. Tuy nhiên, dạo gần đây, chúng tôi bắt đầu có những khúc mắc trong đời sống chăn gối.

Anh ấy bắt đầu thủ dâm trên giường ngay bên cạnh tôi hoặc đi xuống cầu thang để xem nội dung khiêu dâm và thủ dâm.

Khi tôi nói với anh ấy rằng, tôi cảm thấy bị tổn thương và những hành vi đó đang làm mất đi lòng tự trọng của chính bản thân anh ấy. Anh ấy hứa hẹn sẽ thay đổi nên tôi cũng đã cho anh ấy một thời gian để nhìn nhận lại hành động của mình. Nhưng mọi chuyện đã không như mong muốn cho đến khi chúng tôi kết hôn với nhau.

Giờ đây, anh nói chuyện với tôi không một chút nhún nhường và thể hiện sự không tôn trọng ra mặt. Tôi cảm thấy chúng tôi không có bất kỳ điểm chung nào và tôi cũng không thể nhớ nổi lần cuối cùng chúng tôi cười đùa vui vẻ bên nhau là khi nào.

Tôi ngủ trên ghế sofa vì tôi không thể chịu đựng được cảm giác bị đối xử như một người thừa bên cạnh chồng mình. Khi chúng tôi làm “chuyện ấy”, anh luôn tưởng tượng ra những điều quá viển vông, xa vời, những điều khó có thể chấp nhận, nói đúng hơn đó như một ảo tưởng và tôi không thể chịu đựng. Vì vậy nê tôi luôn từ chối và không muốn tiếp tục làm "chuyện ấy" cùng anh.

Tôi không biết tôi phải làm gì? Có lẽ anh sẽ không bao giờ có thể thay đổi?

Khổ sở vì chồng nghiện thủ dâm
Anh ấy làm tôi bị tổn thương và cũng đánh mất đi lòng tự trọng của chính mình.

Trả lời:

Tôi nghĩ có duy nhất một cách mà chồng bạn có thể cố gắng thay đổi được là khi chồng bạn biết được 100% cảm nhận và những lo lắng của bạn.

Bạn đã đồng ý cưới, vì vậy chồng bạn đã lầm tưởng rằng, bạn sẽ không bao giờ rời bỏ anh ta. Thế nên chồng bạn đã quay trở lại với những sai lầm cũ của mình.

Bạn phải tự hỏi mình rằng, nếu bạn đang hạnh phúc với chồng bạn khi bạn đáp ứng đủ nhu cầu về chuyện ấy, thì chồng bạn sẽ thật hạnh phúc với những khoảnh khắc ngắn ngủi đó? Nhưng điều này quyết định ở bạn rằng, bạn có muốn chiều chuộng và đáp ứng nhu cầu của chồng bạn hay không?

28 tuổi, bạn có thể nhìn nhận rõ được bản chất vấn đề, những hành động của bạn sẽ quyết định phần đời còn lại trong cuộc sống của bạn.

Hãy tạm gác lại những vấn đề liên quan đến quan hệ tình dục, bên cạnh đó có rất nhiều vấn đề lớn khác: cách ăn nói của chồng, chồng không tôn trọng bạn, từ chối những sự giúp đỡ và hiện tại bạn đang ngủ trên chiếc ghế ở phòng khách.

Với sự góp ý nhỏ của tôi qua những vấn đề bạn đang gặp phải, hãy cứ tiếp tục ân ái cùng chồng bạn đi, tưởng tượng cũng tốt nhưng ở một giới hạn mà bạn sẽ đưa ra điểm dừng với chồng bạn, miễn là cả hai người cảm thấy thoải mái. Hãy để cho chồng bạn thấy được hành vi thích thú đó sẽ đổi lại là nguy cơ mất bạn.

Những gì bạn phải làm là không nên tiếp tục bỏ lại chồng. Nếu chồng bạn nhận ra điều đó thì có lẽ sẽ tự thay đổi bản thân. Còn nếu không nhận ra được điều đó thì bạn cần phá vỡ chu kỳ đó. Bạn xứng đáng để có được một mối quan hệ đầy tôn trọng yêu thương và một cuộc sống “ân ái” thoải mái.

Nếu chồng bạn không nhìn nhận ra vấn đề, tôi nghĩ anh ta sẽ không thể mang lại một cuộc sống hạnh phúc cho bạn về sau này.
Đến bây giờ khi chuẩn bị sinh bé thứ 2, tôi cũng đã tích cóp để mua thêm căn nhà thứ 2. Tôi có yêu cầu chồng làm giấy ủy quyền rằng căn nhà này là của tôi vì phần chính tiền do tôi bỏ ra mua. Anh cũng đồng ý.

Tôi là một độc giả thường xuyên của mục này. Nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên tôi viết lên những dòng tâm sự của mình. Mong mọi người cho tôi ý kiến.

Tôi là một cô gái ở quê lên thành phố học và lập nghiệp. Tôi thuộc túyp phụ nữ là người năng động, vui vẻ và tự lập. Ra trường gần 2 năm, tôi đã có công việc ổn định ở một công ty lớn.

Tôi quen anh trong một buổi học thêm. Chúng tôi chỉ tìm hiểu được gần 6 tháng và đi đến quyết định cưới. Anh hơn tôi 6 tuổi, là người thành phố, bố mẹ là nhà giáo đã nghỉ hưu, gia đình cũng thuộc dạng trung bình.

Anh ít uống rượu, không hút thuốc, không uống cà phê và không la cà bạn bè. Anh làm giám sát ở công ty nước ngoài nên hết việc ở công sở là anh về nhà. Công việc của anh khá nhàn hạ trong khi tôi thì luôn tất bật đi sớm về khuya.

Không hạnh phúc khi sống bên chồng
May mắn là sau nhiều năm kiên trì, chúng tôi cũng có bé đầu thật dễ thương (Ảnh minh họa)
Trước khi cưới, anh đi làm cũng không dư giả gì nhiều. Vì thế mà sau này tôi cứ chê anh là yếu kém, không biết tích góp. Nhiều lúc tôi mong anh làm thêm công việc gì đó để có thêm thu nhập. Nhưng anh thì không làm được việc đấy. Anh vẫn thỏa mãn với công việc của mình hiện tại. Lúc rảnh thì anh xem tivi, đọc báo hay ngủ mà thôi.

Cưới nhau được 2 năm, chờ mãi vợ chồng vẫn không có con. Tôi và anh đi khám thì phát hiện anh khó có khả năng có con nên chúng tôi phải nhờ sự can thiệp của khoa học. May mắn là sau nhiều năm kiên trì, chúng tôi cũng có bé đầu thật dễ thương.

Những tưởng hạnh phúc là vậy nhưng những mâu thuẫn về tiền bạc, về cách sống của vợ chồng tôi lại ngày càng trầm trọng. Cứ nói chuyện câu trước câu sau là tôi và anh lại cãi nhau kịch liệt. Sau 4 năm cưới nhau, chúng tôi đã tích góp mua được căn nhà khang trang ở gần quận trung tâm, có xe hơi. Số tiền mua nhà, mua xe này vẫn là do tôi kiếm ra là chính.

Anh không hiểu điều đó và luôn cho rằng phụ nữ phải tập trung chăm lon cho gia đình nhiều hơn. Anh cũng hay chê vợ là không biết vun vén gia đình vì tôi đi ra ngoài quá nhiều.

Còn tôi thì lại chê anh không biết kiếm tiền, không biết phụ giúp vợ. Vì thế, chúng tôi càng ngày càng xảy ra mâu thuẫn và thấy ngột ngạt khi sống cùngnhau.

Đến bây giờ khi tôi chuẩn bị sinh bé thứ 2, tôi cũng đã tích cóp để mua thêm căn nhà thứ 2. Tôi có yêu cầu chồng làm giấy ủy quyền rằng căn nhà này là của tôi vì phần chính tiền do tôi bỏ ra mua. Anh cũng đồng ý.

Thật sự, trong thâm tâm tôi làm thế là vì tôi muốn anh cố gắng làm giàu hơn nữa, phụ giúp vợ. Nhưng với anh như thế dường như đã là đủ.

Không hạnh phúc khi sống bên chồng
Có phải tôi đã quá ích kỷ, thiếu tôn trọng chồng hay không? Càng ngày tôi càng thấy anh lầm lì, ít nói hơn hoặc nói ra là nhăn nhó muốn cãi nhau với vợ (Ảnh minh họa)
Anh cho hàng tháng đem chục triệu về phụ vợ, không nhậu nhẹt, chơi bời thế là tốt rồi. Còn tôi thì lúc nào cũng lo lắng, cho rằng như thế là chưa đủ. Tôi cứ chê trách anh không cố gắng thêm nữa, so anh với người này người khác hay tìm cách nói móc khóe chồng.

Do đó, cứ thấy anh đi làm về sớm là tôi lại hậm hực, bực bội. Cũng vì thế chúng tôi luôn thấy căng thẳng, không hạnh phúc mặc dù so với những người khác, vật chất của chúng tôi khá đầy đủ.

Có phải tôi đã quá ích kỷ, thiếu tôn trọng chồng hay không? Càng ngày tôi càng thấy anh lầm lì, ít nói hơn hoặc nói ra là nhăn nhó muốn cãi nhau với vợ.

Tôi phải thay đổi thế nào để cuộc sống hôn nhân dễ chịu hơn? Mong các bạn cho tôi lời khuyên?